Khả Di với gương mặt vô hồn rời khỏi quán cà phê. Tại sao mọi chuyện lại dần trở nên tồi tệ như vậy chứ? Cô đã làm gì sai mà phải gánh lấy chuyện này? Cô chịu thiệt thòi thì không sao cả nhưng cô không muốn người mà mình yêu thương lại phải gánh thay mình. Nhưng điều cô không ngờ đến nhất chính là Tú Di, chị ấy vì lợi ích của chính bản thân mình mà không từ một thủ đoạn nào, kể cả làm tổn thương người thân của mình. Một ngày, thời gian liệu đủ để cô giải quyết ổn thoả mọi chuyện? Rời bỏ hay tiếp tục níu giữ? Cô nên chọn cái gì đây? Ba năm qua, cô vẫn còn yêu Ân Vương Hoàng, yêu rất nhiều, nếu rời đi liệu cô có đủ can đảm? Nếu tiếp tục níu giữ thì mọi người sẽ vì cô mà chịu hậu quả. Khả Di à, mày phải làm gì bây giờ đây?
Khả Di lặng lẽ dạo bước trên phố, nhìn phong cảnh xung quanh náo nhiệt nhưng lòng cô như bị tảng đá lớn đè xuống, không một chút vui vẻ, lòng cô nặng trĩu. Những cặp tình nhân trước mặt đang hạnh phúc như thế có phải họ đã từng trải qua sóng gió mới đến được với nhau không? Nhưng cô chỉ biết một điều, có lẽ cô và Ân Vương Hoàng có thể mãi mãi sẽ không được hạnh phúc như vậy. Dừng chân trước một tiệm áo cưới ven đường, Khả Di bỗng nhiên đứng sựng lại, nhìn chăm chú chiếc váy cưới trưng bày của tiệm. Đó không phải là chiếc áo cưới mà ngày đó cô đã mặc khi làm lễ kết hôn với anh sao?
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-yeu-cua-tong-giam-doc-an/1504645/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.