Cô ngồi thẫn thờ giữa bàn trà, đôi mắt trong veo liếc nhìn thân ảnh vừa xông vào
-Hạ-Lam Vũ kêu lớn 1 tiếng, lập tức phóng đến ôm cô
-Vũ, lâu nay anh đều gạt em
Lam Vũ nghe tim mình nhói lên một cái. Cô nhớ lại rồi sao? Vậy cô sớm sẽ quên cậu sao?
-Hạ...
-Vũ, em hỏi anh, trước khi em mất ký ức em và anh là quan hệ gì?
-Hạ à...
Lam Vũ đau đớn đến muốn xé nát tim. Không lẽ giờ anh phải thú nhận rằng 2 người chỉ là người dưng.
Nhận ra được thái độ bất thường của Lam Vũ, cô khẽ thở dài, nghiêm trọng hỏi:
-Hạo Nhiên là con của ai?
Thời gian như ngưng trệ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-ho-cua-tong-tai/1847229/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.