Sáng hôm sau, thuyền nhổ neo. Sóng biển dập dình đập vào mạn thuyền làm con thuyền xao động lắc lư. Vân Linh bị sự di chuyển của con thuyền làm cho tỉnh lại. Chàng làm vệ sinh cá nhân xong liền qua phòng Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng thì thấy nàng nọ vẫn còn đang say ngủ.
Đêm hôm qua Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng uống rượu say quá nên cơ thể phát nóng làm nàng trong cơn say ngủ tự động lột bỏ y phục trên người mà không hay. Hiện giờ nàng chỉ còn mặc nội y mỏng manh bên trong, để lộ ra những vùng da thịt nõn nà đầy khêu gợi.
Vân Linh vào phòng nhìn thấy cảnh đó không khỏi lúng túng vội vàng quay ra.
Đến gần trưa, tiểu ma tiên Lạc Băng Băng mới mở cửa bước ra ngoài. Nàng vừa đi vừa đập đập tay vào đầu, miệng nói:
– Nhức đầu thật. Uống có một ít mà sao người cứ lâng lâng thế …
Vân Linh đã ăn xong, thấy Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng tỉnh lại, bước lên boong, liền gọi nàng lại, mời nàng ăn mấy món hải sản đã làm sẵn. Chàng nhìn thấy mặt thiếu nữ nọ sau một đêm say rượu thần sắc kém tươi liền chọc:
– Đại lãng cô nương làm gì mà bây giờ mới dậy thế ?
Tiểu ma tiên Lạc Băng Băng khuôn mặt nhăn nhó nói:
– Khiếp quá. Muội không ngờ rượu ở đây mạnh thật. Đêm rồi muội uống có một tý mà say tới tận bây giờ.
Nàng nói vậy mà không nhớ rằng tối qua nàng đã uống hơn chục bát rượu lớn thì làm sao mà không say được.
Lạc Băng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hinh-than-cong/1181616/chuong-133.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.