Rạng sáng hôm sau, Vân Linh tỉnh giấc đưa mắt nhìn toàn cảnh trong hang đá.
Thân hình lõa thể của hai mỹ nhân nằm cạnh nhau rất gần chàng.
Khuôn mặt họ thể hiện sự thoã mãn và sung sướng. Đôi gò bồng đảo tuyệt đẹp run rẩy theo từng nhịp thở.
Vân Linh nhớ lại chuyện đêm qua, thật không biết nên làm thế nào.
Chàng định đứng dậy bước ra ngoài hang thì chợt nhiên có tiếng mỹ nhân yêu kiều thỏ thẻ:
– Chàng hãy ở lại !
Vân Linh quay lại thì thấy Tiêu hồn ma nữ đang từ từ chống tay ngồi dậy.
Sử Nguyệt Nga cũng đã tỉnh. Nàng vội ngồi dậy, rồi co ro dấu mặt không dám ngửng đầu nhìn lên.
Tiêu hồn ma nữ hỏi:
– Tướng công định xử lý việc này với chị em thiếp ra sao ?
Hiển nhiên nàng đã coi Sử Nguyệt Nga và nàng đã là người cùng ngồi trên một con thuyền.
Vân Linh bối rối ngồi xuống nhìn mỹ nhân.
Lúc nãy chàng định lấy y phục mặc vào, nhưng không ngờ hai mỹ nhân đã tỉnh nên chàng chưa kịp mặc y phục.
Trong hang tuy không được sáng, nhưng với võ công của ba người thì thấy mọi vật rõ như ban ngày.
Tiêu hồn ma nữ khuôn mặt ửng hồng khi nhìn thấy của quý của chàng.
Vân Linh vội khép chân lại, đỏ mặt nói:
– Cô nương xếp đặt như thế nào tại hạ cũng chấp nhận.
Tiêu hồn ma nữ hài lòng, quay sang hỏi Sử Nguyệt Nga:
– Nguyệt Nga tỷ định ra sao ?
Sử Nguyệt Nga xấu hổ không biết nói sao. Nàng ấp úng một lúc mới hỏi:
– Muội muội nghĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hinh-than-cong/1181503/chuong-19.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.