Vân Linh đã biết mọi chuyện. Chàng không biết tính sao nên đã nhảy xuống Âm thiên cốc để trốn tránh. Chưa được bao lâu thì đã thấy Bạch Ngọc Trân từ trên cao rơi xuống. Chàng vội vung tay đẩy lên một ngọn chưởng hứng lên thân ảnh của người thiếu nữ. Nhờ vậy, Bạch Ngọc Trân tiếp đất một cách nhẹ nhàng.
Bạch Ngọc Trân chắp tay nói:
– Sư phụ ! Sư mẫu và tiểu thư đang đợi bên trên. Sư phụ mau lên trên đó đi.
Vân Linh không biết tính sao ? Chàng không ngờ có chuyện bất ngờ này. Tuy nhiên thân hình Vân Linh cũng bay bỗng lên trên vách núi.
Không ngờ ở bên trên vách núi chỉ có một thiếu nữ trẻ tuổi đứng đó. Ngoài ra không còn ai cả. Thiếu nữ thấy dưới cốc bay lên một người thì vội ngó xem ai. Thấy người này tóc bạc trắng, nhưng mặt mày còn trẻ, trông rất kỳ lạ.
Hai người nhìn nhau. Chợt từ đằng xa vọng lại âm ba thánh thót:
– Lão quỷ. Ta trao tiểu nữ cho ngươi. Ngươi gắng mà dạy võ công cho nó thật tốt. Ta đi đây.
Tố tố nghe tiếng vậy liền kêu lớn:
– Mẫu thân !
Rồi phi thân đuổi theo. Vân Linh không biết làm thế nào chỉ đành nhìn theo, trong lòng bối rối.
Một lúc sau, thiếu nữ quay lại. Nàng không tìm ra mẫu thân nên quay lại để gặp phụ thân. Từ nhỏ đến bây giờ lần đầu tiên mới gặp phụ thân nên trong lòng nàng có rất nhiều điều muốn nói.
Hai người nhìn nhau một lúc. Tố Tố bỗng nhiên lao đến nắm lấy tay Vân Linh, oà khóc.
Vân Linh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hinh-than-cong/1181488/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.