Một khắc trôi qua, Lam y thiếu nữ vẫn đứng trên vách núi. Nàng sợ hãi không dám nhảy xuống dưới cốc vì sợ khi rơi xuống sẽ tan thây nát thịt. 
Ở bên dưới Vân Linh chờ đợi lâu quá cũng bắt đầu lo lắng. Chàng định tung người bay lên thì chợt nhận thấy không khí phía trên xao động, rồi một bóng người từ phía trên rơi xuống vùn vụt. Vân Linh tức thì vung 2 tay lên quá đầu. Một luồng âm công bay lên cuốn lấy người thiếu nữ từ từ đặt xuống. 
Lam y thiếu nữ mặt mày tái xanh. Nàng sợ đến nỗi không sao đứng vững được phải ngồi bệt xuống đất. 
Vân Linh trong lòng đã có chủ ý. Chàng bước chân vào động rồi ngồi kiết già trên một bồ đoàn. 
Một lúc sau Lam y thiếu nữ rụt rè bước vào. Vân Linh nói: 
– Cô nương hãy ngồi xuống kia. Bây giờ cô hãy nói xem. Cô tên là gì ? 
– Tiểu nữ là Bạch ngọc Trân. Giang hồ thường gọi tiểu nữ là Bạch ngọc tiên tử. 
– Thế tại sao cô định học võ công của lão phu. Lúc trước cô đã có vòng ngọc sao không đến ngay nơi này mà bây giờ mới đến? 
– Bẩm tiền bối. Thực ra chiếc vòng này mẫu thân tiểu nữ chỉ mới đưa cho tiểu nữ cách đây 1 tháng. Chỉ vì gia cảnh có biến nên tiểu nữ mới phải lặn lội đường xa đến đây. 
Lam y thiếu nữ nói rồi, nước mắt chảy ra, đôi vai nhỏ run rẩy. Hẳn nhiên trong lòng nàng đang chất chứa một sự đau khổ cùng cực. 
Vân Linh nhìn thấy như vậy, cũng không hỏi thêm 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hinh-than-cong/1181487/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.