Sáng hôm sau, bốn người hướng Lâm An thành rời đi.
“Ngọc Yến tỷ, ta muốn về thăm nhà một chút.”
Vô Song đột nhiên nói ra. Xa nhà đã lâu, hắn cũng muốn về thăm cha mẹ.
“Ân, vậy ta đi qua Lâm An trước.”
Phùng Ngọc Yến gật đầu. Nàng biết nàng ở thế giới này cũng không lâulắm, trước khi rời đi về thăm Phùng gia một chuyến, bây giờ còn chưaphải lúc.
Vô Song gật đầu, hắn không lo cho an toàn của Phùng Ngọc Yến, bởi vì hắn biết, Phùng Ngọc Yến bản lĩnh hơn hắn nhiều lắm.
Ba cô gái tạm biệt Vô Song, theo hướng Lâm An thẳng tiến.
Năm ngày sau.
“Oa, thật lớn thành thị!”
Phùng Tiếu Tiếu hai mắt rực sáng ngó nghiêng xung quanh. Phùng Ngọc Yếncùng Trình Y Y chậm rãi cưỡi ngựa đằng sau nhìn ngắm phường thị.
Trình Y Y cười nói:
“Lâm An thành tuy là thành thị lớn, nhưng mức độ phồn vinh còn kém BắcKinh nhiều lắm. Khi nào có dịp, chúng ta lại lên Bắc Kinh một chuyến.”
Phùng Ngọc Yến mỉm cười gật đầu. Nhìn cuộc sống dân chúng tất bật, nànglại nhớ lại đến thời hiện đại mà mình sống, trong lòng cũng có chút hoài niệm.
Tìm một tửu điếm, ba người thuê hai phòng nghỉ tạm một ngày. Phùng NgọcYến cùng Tiếu Tiếu ngủ chung, Trình Y Y ngủ riêng. Tiếu Tiếu nhất địnhđòi ngủ cùng phòng với sư phụ, khiến Phùng Ngọc Yến không nỡ từ chối.
Vào trong phòng, bỏ trên mặt mạng che đi, Phùng Ngọc Yến thở phào mộtcái. Còn hơn hai tháng nữa mới đến cuộc hẹn của nhóm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-tieu-dao-luc/2801617/chuong-76.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.