Vô Song đám người nhìn Hồng Thất Công ủy khuất khuôn mặt mà không thể nhịn được cười phá lên. Hồng Thất Công nói:
“Ta nói Phùng muội, dẫu gì cũng là huynh muội kết nghĩa, có thể hay không tiễn cho ta một ít thức ăn?”
Phùng Ngọc Yến dở khóc dở cười, Hồng Thất Công đây là đang định thật sựđi làm cái bang xin cơm? Nàng thở dài đứng dậy lấy từ hộp đựng ra mộtcặp lồng thức ăn chuẩn bị sẵn. Tất nhiên từ hộp đựng là giả đấy, cái cặp lồng này là nàng chuẩn bị sẵn, từ động tiên không gian lấy ra. Tronglòng âm thầm thở dài, xem ra phải làm thêm một chút thức ăn, không chútnữa đi ra ngoài sẽ phải nhịn đói đấy.
Hớn hở cầm theo cặp lồng thức ăn chào từ biệt Vô Song đám người, HồngThất Công vui vẻ rời đi, vẫn quên mất hỏi tại sao Phùng Ngọc Yến lạibiết Nhất Dương Chỉ. Dù sao quên càng tốt, Phùng Ngọc Yến không có thừanăng lượng đi nhắc hắn.
Quay lại nhìn Vô Song, Phùng Tiếu Tiếu và Trình Y Y ủy khuất ánh mắt, Phùng Ngọc Yến cười cười nói:
“Các ngươi có gì bất mãn, cứ nói ra đi!”
Vô Song nói:
“Ngọc Yến tỷ giữ lại thức ăn không đem ra cho bọn ta…”
Phùng Tiếu Tiếu ánh mắt như tiểu cẩu long lanh óng ánh ra vẻ đáng thương nói:
“Sư phụ, ngươi còn thức ăn nữa không? Chúng ta…”
Phùng Ngọc Yến giơ tay ngăn:
“Dừng, các ngươi nhìn bụng các ngươi xem có ăn được nữa không?”
Ba người Vô Song xấu hổ cúi đầu xuống. Phùng Ngọc Yến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-hiep-tieu-dao-luc/2801615/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.