“Ngô huynh, tại hạ có việc muốn thỉnh giáo huynh!” Vô Tình mở lời hòa nhã.
“Vô huynh, mời hỏi!” Ngô Trác Hi tinh thần khẩn trương, tự dưng cũng theo Vô Tình mà nói thoại cổ trang.
“Xin hỏi đương kim hoàng thượng là vị nào?”
“Hoàng Thượng?” Ngô Trác Hi bắt đầu động não, cái này hình như rất khó giải đáp a? Y hỏi kia là chỉ Lãnh đạo của nước Cộng hòa nhân dân Trung hoa hay là của Hongkong?
“Ngươi hỏi về cấp lãnh đạo của Hongkong à?” Ngô Trác Hi hỏi lại.
“Lãnh đạo?”
“Tức là quan chức lãnh đạo ở Hongkong ấy?”
“Vậy không phải, tại hạ hỏi không phải là Tri phủ đại nhân của quý địa, mà là thiên tử của triều đại đương thời”
“Hồ Cẩm Đào!” Ngô Trác Hi suy nghĩ một chút rồi đáp đại.
“Ý huynh là hoàng thượng đã băng hà?” Vô Tình không nghĩ rằng một mình y xuyên không mà nghĩ rằng cả triều đại nhà Tống đã xuyên không cùng y.
“Đại ca, Triều Tống đã sớm diệt vong gần nghìn năm rồi!”
Vô Tình lại tiếp tục trầm tư. Rốt cục làm sao y tới được thời đại này?
” Ban đầu..” Vô Tình ngần ngừ..”Ngươi gọi ta là..A Phong?” Vô Tình nhớ lại cái tên Ngô Trác Hi đã gọi y khi y lần dầu tiên nhìn thấy hắn.
“Sorry, ta nhận sai người, ngươi là Vô Tình!” Ngô Trác Hi trả lời rất cẩn trọng, nghĩ rằng người trước mặt dù có bị ma nhập hay bị gì đi chăng nữa thì trong nhất thời hắn cũng chẳng thể làm gì được.
Về phần Vô Tình thì càng hoang mang tợn. Lễ nào y đã chết rồi? Lại quên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-xuyen-khong-vo-tinh-va-ngo-trac-hy/1573696/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.