Trung Quốc đất rộng người đông, diện tích lãnh thổ to lớn, thứ không thiếu nhất là con người. Chỉ với một cái tên và nơi sống, muốn tìm được người rất khó khăn.
Tô Thần chẳng còn cách nào khác, chỉ đành liên lạc với Mập Mạp, sau đó chậm rãi tìm kiếm. Nhưng nhoáng một cái, đã ba tháng trôi qua rồi mà vẫn không có tin tức gì của Vân Nhàn.
Ngồi trong văn phòng, Tô Thần sinh ra cả ý nghĩ muốn chết. Anh phát hiện, không tìm được Vân Nhàn, cuộc sống của anh ảm đạm u tối, không có chút hi vọng nào.
Tô Thần thay đổi như chong chóng, mẹ Tô còn tưởng mình bị con trai trêu, mấy ngày liền tỏ thái độ với anh.
Sắp đến cuối năm, Tô Thần nôn nóng hẳn lên. Lỡ như thành phố B không phải quê Vân Nhàn, đến lúc ăn tết cô về nhà, sau này không quay lại nữa, anh đi đâu mà tìm bây giờ?
"Cô ấy cũng không ngốc, đáng lẽ ra phải sớm phát hiện ra sự tồn tại của nhẫn Tình Cảm Chân Thành mới đúng, sao mãi vẫn không thấy cô ấy tìm đến mình đây?" Tô Thần cực kì bực bội.
Đúng lúc này có họ hàng đến chơi, mẹ Tô liên tục gọi điện triệu hồi Tô Thần về nhà.
"Đây là Dao Nhi phải không? Ây da, lớn thế này rồi à, để bà xem nào. Ôi, Dao Nhi càng lớn càng đáng yêu!" Mẹ Tô ôm cháu gái không chịu buông tay.
Mẹ Tô vừa nói chuyện vừa liếc liếc con trai, rõ ràng ý hỏi bao giờ con mới chịu sinh một đứa cho mẹ chơi đây?
Tô Thần vô cảm, thầm nghĩ,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/1014887/chuong-82.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.