Khi mở mắt ra lần nữa, Vân Nhàn phát hiện mình đang nằm trên sàn nhà trong căn phòng thuê, sợi dây điện cũ cách đó không xa, cô vội vàng bò dậy tránh xa đầu dây điện.
Hôm nay là ngày bao nhiêu? Bỗng nhiên được quay lại hiện thực nên Vân Nhàn còn hơi mơ màng.
Đúng lúc này, tiếng chuông di động của cô vang lên, Vân Nhàn nhấn nút nghe theo bản năng.
Đầu kia di động là một giọng nữ vô cùng sung mãn đang quát tháo ầm lên: "Mấy giờ rồi mà cô còn chưa đi làm hả? Không muốn làm nữa có phải không!"
Vân Nhàn hoảng hốt nhớ lại, đây là giọng giám đốc phòng ban của cô. Chỉ là cô ở trong trò chơi gần ba tháng, bỗng dưng nghe thấy giọng người quen mà như đã xa cách mấy đời.
"Nói gì đi, cô nghĩ gì thế hả!" Giám đốc phòng ban giục giã.
Vân Nhàn bỏ di động xuống xem ngày, thấy bây giờ là 10 giờ sáng ngày thứ tư, bây giờ mới chạy đến công ty cũng không kịp nữa rồi.
Cho nên cô bình tĩnh nói dối: "Tôi gặp tai nạn, được đưa đến bệnh viện, bây giờ mới vừa tỉnh lại. Tôi sống một mình nên không có ai xin nghỉ hộ. Chờ lát nữa tôi sẽ gọi điện báo nhân sự hôm nay xin nghỉ bệnh không đi làm."
Giám đốc phòng ban nghẹn lời, không cách gì kiếm chuyện với cô được nữa. Công ty khá nghiêm khắc với việc chấm công, cấm đi muộn về sớm, nhưng lại cho phép nghỉ bệnh xong mới báo lại cũng được.
"Nếu không có việc gì khác thì tôi cúp đây," Vân Nhàn thảnh nhiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/1014886/chuong-81.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.