"Vì sao?" Cô gái váy đỏ nghĩ mãi không hiểu, cô đã sớm chuẩn bị tinh thần bị cắt xén vật phẩm.
Vân Nhàn chớp chớp mắt: "Phúc lợi tốt thế này có phải rất hấp dẫn không? Có muốn vứt bỏ đồng đội, gia nhập với bọn tôi không?"
Cô gái váy đỏ có sát thương cao hiếm thấy nên Vân Nhàn mới có tâm tư chủ động chào mời nhân tài.
"Vứt bỏ đồng đội?" Cô gái cảm thấy không hiểu lắm: "Tôi luôn luôn hành động một mình."
Tính sai rồi! Vân Nhàn nhanh chóng phản ứng được, cô gái này và chiến sĩ, pháp sư không phải là một đội. Nhưng suy nghĩ cô chuyển nhanh, lập tức thong thả sửa miệng: "Không có đồng đội? Thế thì càng tốt. Cô nghiêm túc suy xét xem có muốn gia nhập với chúng tôi không đi."
Cô gái chưa kịp nói gì Tô Thần đứng đằng trước đã hét to: "Đừng nói chuyện phiếm nữa! Còn chưa đánh quái xong đâu!"
Hai người kia quay đầu làm việc riêng khiến hiệu suất cả đội giảm mạnh. Thánh Giới của anh đối phó với quái máu mỏng thủ thấp số lượng lớn còn tốt, đối phó với quái da dày lại không phát huy được hết hiệu quả.
Chiến sĩ bên kia lại càng vô dụng hơn, mười phát đạn ma pháp có thể trúng bốn phát đã là nhân phẩm bùng nổ. Chuyện này còn chưa tính, dù sao ngay từ đầu cũng không trông cậy chiến sĩ làm được gì, nhưng không ngờ sát thương của pháp sư cũng quá bình thường! Tô Thần thật muốn nắm cổ áo anh ta lắc lắc hỏi xem anh ta làm cách nào để sống đến bây giờ vậy?!
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/1014852/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.