Tô Thần lấy giá chữ thập từ kho vật phẩm tùy thân ra, hết sức bình tĩnh nói: "Nghề chính main tank, nghề phụ mục sư. Anh tưởng tôi cũng phế vật giống anh sao!"
Vân Nhàn đúng lúc chen thêm một câu: "Tôi là Phụ Trợ, có lẽ anh từng nghe tên hai bọn tôi rồi chứ?"
Chiến sĩ tỉ mỉ ngắm nghía hai người, bỗng nhiên ôm bụng cười ngặt nghẽo. Pháp sư đứng cạnh lộ ra vẻ bất đắc dĩ: "Main tank tự xưng mục sư? Pháp sư tự xưng Phụ Trợ?"
"Đúng vậy, có vấn đề gì không?" Vân Nhàn cảm thấy kì quái. Cô tưởng rằng báo tên xong những người này sẽ an phận một chút, chung sức hợp tác, ai ngờ chiến sĩ kia lại cười ầm ĩ.
Pháp sư thở dài thật sâu: "Em gái, anh trai, hai người cũng đừng có giả vờ nữa. Đây là phó bản hợp tác, cần gì phải mượn tên tuổi người khác ngụy trang chứ? Chúng tôi cũng đâu thể làm gì hai người."
Vân Nhàn: "..."
Tô Thần nhạy bén bắt lấy hai chữ mấu chốt, nghi hoặc hỏi: "Ngụy trang?"
"Chính là khoác da hổ đó!" Chiến sĩ cười chảy cả nước mắt: "Ai da da, cười chết tôi mất. Phó bản lần trước gặp hai kẻ lừa đảo đã đủ vô nghĩa rồi, lần này thế mà vẫn còn có người giả mạo tiếp! Hai kẻ trong truyền thuyết kia có thật sự tồn tại hay không còn không nhất định đâu, hai người còn cố ý giả mạo nữa chứ, có nhàm chán hay không? Những tâm tư này dùng nhiều lên việc nâng cao thực lực một chút không được hay sao?"
Đối phương cho rằng hai người họ là
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-thap-phong/1014851/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.