Vẫn là khách sạn giáp trong khu dân nghèo lần trước.
Phạm vi điểm có thể đạt được trong cửa thứ nhất là 1000-5000 điểm, mà bọn họ đạt được điểm max, dựa theo tiêu chuẩn sinh hoạt tối thiểu mỗi ngày 200 điểm, nhiều nhất bọn họ có thể ở khu dân nghèo gần một tháng.
Sau khi rời khỏi cửa thứ nhất, quần áo lao động trên người tự động đổi thành quần áo bọn họ mặc khi tiến vào trạm kiểm soát, của anh thì không sao, nhưng của Giang Tễ Sơ lại không thể mặc được nữa, đành phải mua mới.
Cộng thêm tiền thuốc cùng với đồ lặt vặt khác, ít nhiều cũng có thể ở lại hai mươi ngày.
Dưới ánh đèn rẻ tiền, Giang Tễ Sơ để thân trên trần ngồi ở đuôi giường, sắc mặt cậu trắng bệch, đôi tay nắm chặt thành quyền, gân xanh cùng mạch máu dữ tợn nổi lên trên mu bàn tay, mỗi một động tác của Tạ Ký ở phía sau cậu đều sẽ làm đảo loạn nhịp hô hấp của cậu.
Một đao kia của Trương Minh không phải đao bình thường, cậu lại có thể chất thiên hàn, thương thế cũng càng thêm nghiêm trọng.
Chờ Tạ Ký băng bó cho cậu xong xuôi, trên đầu cậu đã tích tụ một tầng mồ hôi lạnh mỏng.
Giang Tễ Sơ: “Cảm ơn.”
Tạ Ký: “Nên làm, nếu không phải tại tôi, cậu cũng không cần chịu đựng điều này.”
Sau một khoảng dừng ngắn ngủi, hai người đồng thời mở miệng.
Tạ Ký: “Hai ngày nay nên nằm trên giường nghỉ ngơi.”
Giang Tễ Sơ: “Tôi đi ra ngoài một chuyến.”
…
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-te-dan/2646018/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.