"Bang!" Một cái tát vang trời đánh xuống hốc hác khuôn mặt. Triệu Nhược Phong Triều Đình Vãn sững sốt, cái gì cũng không nói.
"Ngươi như vậy cho ai xem?!! Ngươi không ăn, không uống, không ngủ, không nghỉ từng chút phá hoại thân thể.
Ngươi xem trong tuần hôm nay ngươi ngất xỉu bao nhiêu lần rồi?!! " Tiết Phùng Châu tay trái nóng rát, đau đớn.
Anh mắt hung ác nhìn về phía thẩn thờ không có chút sức sống người ra sức chỉ trích. " Nếu Tử Thanh biết ngươi thành ra như vậy. Hắn sẽ đau lòng sẽ khổ sở ngươi có biết hay không!! Tử Thanh yêu nhất ngươi, hắn sẽ tự trách biết bao nhiêu a. "
"Tử Thanh hắn còn chưa có chết! Ngươi như vậy là muốn chết sớm hơn đúng không!!! " Nam nhân vừa nghe đến ái nhân tên, động dung, đồng tử hơi rung động một chút.
Tiết Phùng Châu rèn sắt khi còn nóng, thở dài. " Ngươi chăm sóc tốt cho bản thân. Ngươi là muốn khi tỉnh lại nhìn thấy người không ra người quỷ không ra quỷ ngươi sao?! "
"...Ta, biết." Nam nhân giọng nói nghẹn ngào, do lâu rồi chưa có uống nước. Tiết Phùng Châu chưa nói sai, hắn vì muốn ở bên cạnh thanh niên một chút đều không muốn rời. Ánh mắt chỉ chằm chằm khóá chặt vào dung nhan ngủ say của ái nhân. Cái gì cũng không quản, thân thể ngày càng suy yếu cũng không màng.
"Ngươi biết cái khỉ khổ!!! Ngươi, ngay bây giờ đi ăn cơm cho ta! Còn có, đi tắm rửa. Đường đường Vĩnh Thịnh tổng tài lại có một bộ dạng nhếch nhác như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-sung-ai/3567605/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.