Tôi ngồi trong quán chè, gõ tayvào bàn không theo nhịp điệu nào. Hường sao giờ này chưa tới nhỉ? Cáiđồng hồ trong quán đã gõ đúng năm tiếng đánh dấu giờ. Tôi lại loay hoayvới cốc chè thập cẩm bắt đầu tan đá, nó lạnh và đầy nuớc trong khi bêntrong thì mất nhiệt dần dần. Tôi lại tặc luỡi.
Ngoài kia một bánh xe thắng kít lại. Hường bước vào trong quán, thở rađằng hơi. Có vẻ như đã phải đạp xe một chặng đường rất dài.
- Xin lỗi mày. Xe bị thủng lốp mới đi vá. Còn điện thoại tao thì hết pin rồi, còn đang sạc lại.
Hường ngồi sụp xuống ghế. Cô nàng vừa định cầm lấy cốc chè đang tan đá kia mà ăn luôn thì khựng lại.
- Chè thập cẩm? Tao tưởng mày hứa chè ô long cơ mà
- Ơ thì, chè ô long lúc tao tới hết rồi. Đành mua cho mày cái này vậy
- Vậy mày phải hứa cho mua cho tao chè ô long lần sau đấy.
- Ok!
Ngồi nhìn nguời khác ăn khiến tôi phát thèm, nhỏ Hường còn ra vẻ là cốcchè thập cẩm đó ngon lắm nữa chứ! Nào là mút thìa nhấm nháp từng chútmột rồi mỗi khi ăn một miếng thạch thì nhắm mắt lim dim như đang thưởngthức cao lương mĩ vị tuyệt hảo lắm ấy! Con nhỏ này biết bạn nó hết tiềnrồi nên mới lấy trò này ra mà tra tấn bạn nó đấy mà!
Tôi đấm vào tay Hường một cái làm cô bạn phì cười.
- Thôi được rồi, tao mua cho mày một cốc. Nhìn mặt mày từ hồi tôi bắt đầu ăn cứ như chết đói năm bốn lăm ấy.
- Còn mày
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-hoi-ky-cua-ke-luu-hanh-thoi-gian/59817/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.