Bến cảng tấp nập, người người ra vào, lên xuống giữa tàu và bến cảng. Nhuần nhuyễn như máy khâu, từngbao tải hàng hóa được tháo dỡ, mở ra, kiểm tra, đóng lại, rồi đưa lênxe, cuối cùng biến mất trên lưng xe thồ ở chín cửa ra vào của bến cảng.Đúng là hải cảng thương mại, tôi nghĩ.
Từ đây đón thuyền tới lễ nhậm chức trưởng môn của Trần Mỹ Ý, trung bình mất hai ngày đi biển, một ngày nếu thuận buồm xuôi gió.
Nhưng bây giờ tôi chỉ muốn ngắm nghía bến cảng đông đúc này. Đặc biệt là khu chợ trời bên cạnh, nơi những món đồ lỉnh kỉnh đủ mọi kiểu dáng được bày bán. Đồ dùng hàng hải, cả kilomet lưới đánh cá, hàng trăm loại thủy sản đủ màu sắc được bày bán mọi nơi, bên cạnh lụa là, gia vị tứ phươngvà đồ trang sức. Thế mà cả buổi sáng tôi chỉ ngắm một cửa hàng bé bé bán đổ tinh xảo từ phương Nam. Tất cả mọi thứ đều tinh xảo đến diệu kì.Những chiếc nhẫn bạc sáng bóng, khắc hoa mai, hoa đào như thật. Vòng cổngà voi to bằng cả nắm tay khiến người qua đường phải quay lại nhìn.Những bộ chén đĩa dát vàng lấp lánh dưới ánh nắng ngày mới. Rồi đủ thứkì lạ nhỏ xinh khác tôi không biết nên miêu tả kiểu gì, chỉ biết dán mắt vào như bị hút hồn.
Nhìn một hồi, tôi quyết định sẽ mua một thứ. Một chú chim én làm từ đáquí, đôi mắt là hai viên đá mắt mèo đen tuyền, nằm gọn trong tay tôi.Cũng không biết để làm gì, nó chẳng có tác dụng gì cả, chỉ là vật trangtrí. Nhưng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-hoi-ky-cua-ke-luu-hanh-thoi-gian/2173972/chuong-61.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.