Hệt như câu “ Hết mưa trời lạisáng “, sau khi mưa sùm sụp, trời bắt đổ nắng xuống đầu tất cả mọingười. Nhờ thế, rất nhiều khu vực được hong khô và không phải lau lại.Đổi lại, không khí oi bức khủng khiếp. Lũ cỏ cây nhất định đã mọc dàithêm hai chục xăng-ti-mét trong một đêm. Tất cả quay lại guồng máy cũ,nhưng nói chung sẽ có thêm nhiều người đi tỉa tót cây và giặt quần áo.
Và “ may mắn “ thay, tôi sáng nay phải đi dọn vườn Tây. Và chỉ một mình tôi mà thôi.
Tại vườn Tây, mưa hất tất cả những vạt lá qua bên trái, không khác gìcách một người dễ dàng đưa tay vuốt tóc. Trên thềm cỏ lả tả hoa. Nhữngnụ chưa nhú, những bông hoa bé nhỏ vẫn đang nở. Tôi lấy một bông lên,ngắm cách nó bị mưa ngắt ra khỏi cành đơn giản như thế nào. Nhưng côngviệc vẫn còn và ngắm hoa là nghề của thi sĩ.
Đang quét lại khu vực lối đi trong vườn hoa thì con nhỏ Có Cánh sà xuống đứng bên cạnh.
“ Chiều nay là tiếp tục Đại Hội đó. Nếu mày nhanh chân thì nhớ đứng điểm danh buổi trưa sớm nha. Mụ Cóc lần này chỉ lấy hai chục đứa thôi. “
Tôi gật gật đầu. Nhưng nếu dừng ở đây thì có vẻ hơi thiếu tôn trọng nhỏ. Thế là tôi hỏi bâng quơ:
“ Có gì nữa không? “
Nó cười khúc khích:
“ Mày hỏi lạ. Tao phải là đứa hỏi mày điều đó mới đúng chứ. “
Nhướn mắt, tôi quay lại nhìn nhỏ:
“ Như thế nghĩa là sao? “
Có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-hoi-ky-cua-ke-luu-hanh-thoi-gian/2173911/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.