Vu Ngạn Thu muộn vài tiếng mới tới, không khí trong quán không tính là hài hòa nhưng cũng không căng thẳng.
Hiếm thấy khi Vu Thực kiên nhẫn ngồi tán gẫu với ai đó như vậy.
“Xin lỗi nha cậu Nhã, giờ này tôi mới đến được.”
Nguyễn Tinh Nhã cũng hơi khó chịu khi phải chờ đợi, nhưng vì có thông tin hữu ích của Vu Thực cho nên cậu đã nguôi giận từ lâu: “Lần sau tới trễ thì hẹn trễ chút.”
Anh bật cười, gật đầu đáp ứng. Ra là cậu mong có lần sau gặp lại cơ đấy.
Vu Ngạn Thu cởi áo khoác ngoài xếp gọn đặt qua một bên, ngồi xuống cạnh Vu Thực: “Tôi gọi đồ ăn sắp đến rồi, hai người đợi một lát.”
Giống như lần đầu trực tiếp gặp bạn qua Game, Nguyễn Tinh Nhã cảm thấy hai anh em này khác hẳn lúc ở trong trò chơi.
Vu Ngạn Thu có phải hơi bị đẹp trai quá không vậy?
Hai anh em đều ăn mặc rất lịch lãm, giống như có thể đi dự hội nghị cổ đông hoặc là đi dự tiệc. Cậu nhìn xuống áo hoodie quần short mình đang mặc, hơi lúng túng. Bây giờ cậu chạy vào nhà thay một bộ vest ra đây còn kịp không?
Vu Ngạn Thu thấy ánh mắt lấm lét của Nguyễn Tinh Nhã, nhịn cười rất vất vả: “Hoa ấy là tôi tặng cho cậu, quà gặp mặt nha.”
Anh ta chu đáo, ở một mức độ nào đó, kĩ năng xã giao cũng rất tự nhiên thoải mái, không làm cho đối phương cảm thấy xấu hổ, còn biết cách dẫn dắt câu chuyện.
Cậu đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547038/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.