Sau khi tổng kết điểm xong xuôi, Nguyễn Tinh Nhã đã quá mệt mỏi để kiểm tra lại, trở lại hiện thực liền ngủ mê man một ngày một đêm. Vết thương trên cơ thể của cậu đã được hệ thống chữa lành, nhưng về mặt tinh thần thì cậu có chút đuối.
Vừa hay tuần này được nghỉ lễ tận 5 ngày, cho nên cậu không cần phải dậy sớm đi làm, có rất nhiều thời gian rảnh. Ngày cuối kì nghỉ mới hẹn gặp Vu Ngạn Thu.
…
Sáng chủ nhật.
Quán cà phê.
Leng keng.
Chuông cửa vang lên, nhân viên vừa muốn nói gì đó thì nhìn thấy một thanh niên xinh đẹp gần giống với miêu tả của chủ quán, lập tức vào thái độ phục vụ khách VIP.
“Tôi có hẹn với bạn…Nhưng chắc là người kia chưa tới.” Nguyễn Tinh Nhã ngẩng đầu nhìn xung quanh, nhưng không thấy bóng dáng Vu Ngạn Thu đâu.
Cho cậu leo cây?
Nhân viên chỉ một cái bàn trống cho cậu ngồi xuống, đưa qua menu: “Có hẹn với anh Vu đúng không ạ? Hiện tại anh ấy chưa đến, anh có muốn gọi món trước hay không?”
“Vậy cho tôi…”
Nguyễn Tinh Nhã gọi đồ uống và bánh xong mới nhận ra quán này chỉ có một mình cậu là khách, không khỏi khó hiểu. Chủ nhật mà cũng vắng thế cơ à?
…
Chờ Nguyễn Tinh Nhã uống hết một ly nước thì tiếng chuông cửa mới vang lên. Cậu liếc nhìn đồng hồ, Vu Ngạn Thu đến trễ 30 phút.
“Vu Ngạn Thu, anh-”
Soạt!
Trước mắt nhoáng lên một màu hồng, mùi hoa thoang thoảng ngập
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547037/chuong-40.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.