Con trai trưởng làng tầm độ thiếu niên, tay có cơ, chân có bắp, gã ta cầm búa tạ 5 kí như cầm muỗng, làm Nguyễn Tinh Nhã nuốt nước miếng ừng ực.
“Vu Ngạn Thu, tôi nhờ chút, lát nữa anh…”
Vu Ngạn Thu bị cậu kéo qua một bên thầm thì gì đó, quản trò đã cười khanh khách đẩy cậu vào gầm bàn: “Quý khách, vẫn còn nhiều người muốn tham gia lắm, khẩn trương lên nha!”
“…” Đâu? Sao cậu không thấy bóng dáng ai khác ngoài hai người kia nhỉ.
Vu Ngạn Thu biết cậu nhát gan, nên ra tiếng nhắc nhở: “Cẩn thận bước chân.”
Nguyễn Tinh Nhã chui xuống gầm bàn mới nhìn thấy toàn cảnh bên trong, sắc mặt ngay lập tức trắng bệch. Có ba xác chết, phần đầu bị đập nát nhừ, máu đỏ, óc trắng lẫn lộn vào nhau, giòi bọ bâu thành đàn xung quanh, dưới chân cậu, cũng có một vũng màu vàng, vừa khai vừa thúi.
Bụng cậu bắt đầu sôi trào, đầu lưỡi hơi đắng.
Cả đời này chắc cậu không bao giờ quên được cái mùi kinh tởm kinh khủng khiếp này. Vẫn là đừng ăn não heo một thời gian vậy.
Không gian bên trong chỉ có một mét, cậu có thể ngồi xổm xuống, ánh sáng xuyên nhợt nhạt từ bên ngoài xuyên vào bên trong thông qua những lỗ tròn. 12 lỗ được xếp thành 4x3, những lỗ ở trên cùng thì dính máu rất nhiều, hàng giữa thì ít hơn, hàng dưới cùng cũng nhiều máu như hàng đầu tiên. Cậu suy đoán, có thể trưởng làng quăng búa chứ không đập như luật chơi.
Quản trò thấy con trai trưởng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547032/chuong-35.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.