[Người chơi Nguyễn Tinh Nhã, cố mà sống sót đi.]
“...” Khịa đấy à?
Vút!
Keng!
Vừa dứt lời, phía sau cậu vang lên tiếng bịch bịch vang dội, gã Tín Đồ phóng dao nhỏ về phía cậu: “Chết đi!”
“Á á! Trời má! Mụ nội mày! Híc!” Nguyễn Tinh Nhã hiểm hiểm né qua con dao, bị hù rớt nước mắt.
Cộp! Cốp!
Tiếng bước chân của gã ta, nhanh hơn trước rất nhiều. Cứ tiếp tục chạy nữa, thể lực cạn kiệt của cậu sẽ không chống đỡ nổi.
Bị xiên là cái chắc!
Đành phải liều một phen.
Nguyễn Tinh Nhã trước khi bị Tín Đồ cầm dao chém đã tăng tốc chạy nước rút lấy đà, búng người lên, đưa tay cầm đầu tường, nghiêng người, ném cả cơ thể qua.
Trèo tường, là biện pháp duy nhất cậu có thể nghĩ ra. Tường hai bên không cao, gạch có hoa văn hình mũi tên nhỏ chỉ lên, đó có thể là gợi ý.
Hai bên hẻm nhỏ này ngoài bức tường song song tạo thành một lối đi nhỏ hẹp. Hoặc là chạy đến chết rồi bị phanh thây, hai là đánh cược đúng sai, tìm đường sống khác.
Cậu không tin trò chơi sẽ chỉ thiết lập một cửa tử.
Khi làm một bài toán, không có hai đối tượng thì không hình thành một đẳng thức cân bằng được.
Bài toán nào mà không có lời giải? Hoặc là sai đề mới không giải được thôi.
*Thụ đang so sánh hai đối tượng là người chơi và NPC như 2 mệnh đề tương đương trong một bài toán
Hệ thống cho lựa chọn 2, đủ để
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-luu-chan-giam-hai-thuyen/3547000/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.