Vương Tử Huyên nhìn bóng anh khuất dần mà lòng trùng xuống, cô xem bộ phim truyền hình "Đáng tiếc không phải em"...Hôm nay là tập cuối, cái kết của bộ phim là nữ chính bỏ đi để thành toàn cho nam chính đến với người con gái khác. Kết thúc thật đau thương, Vương Tử Huyên hốc mắt đỏ lên nước mắt bắt đầu rơi xuống. Đúng lúc Nam Cung Hạo Thiên xuống nhà, anh thấy một màn trước mắt liền bị doạ sợ. Trên ghế sofa không biết là bao nhiêu khăn giấy, mặt mũi cô đều len luốc. Anh đi lại chỗ cô ngồi xuống
- Làm sao vậy?
- Hức...đáng ghét, tên khốn nạn...hức...hức...
Vương Tử Huyên thút thít vừa nói vừa đánh vào ngực của Nam Cung Hạo Thiên.
Anh không hiểu nhìn cô, cô đang nói gì vậy?
- Em...
- Tên trời đánh, tại sao lại đối xử với nữ chính như vậy chứ?
Lúc này Nam Cung Hạo Thiên mới ngộ ra cô đang thương tâm khóc cho nữ chính của bộ phim truyền hình "Đáng tiếc không phải em".
Anh nhìn lên đồng hồ treo tường, đã mười rưỡi cô nhóc này không định ngủ để mai đi làm à?
- Em không đi ngủ sao?
- Em không buồn ngủ.
Cô lắc đầu, nhìn dáng vẻ của cô anh chỉ biết cười chừ.
- Vậy anh đi ngủ.
- Không, anh phải ở lại xem với em.
- Mai anh còn phải đi làm.
Vương Tử Huyên nghe anh nói liền tự cốc vào đầu mình, sao cô có thể quên mất ngày mai là ngày đi làm đầu tiên của mình chứ.
- Đi, đi ngủ.
Nói xong cô phi thẳng lên lầu, anh chỉ biết đi theo sau cô.
Sáng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cung-chieu-tong-tai-mat-lanh-cuc-sung-vo-yeu/540916/chuong-31.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.