[Thật là vi diệu]
"Không được, thông tin mình có rất hữu dụng!" Vân Lạc từ chối thẳng thừng. Chữ mà cô viết ra có công dụng cực tốt, nếu dùng để trao đổi vậy thì thiệt lắm.
Mặt khác, chữ có tốt đến đâu thì bùa vẫn là vật dẫn chính. Nếu thiếu bùa, cô không thể không dứt khoát từ chối.
Irene trầm ngâm một lát, sửa lại giao kèo, "Tôi đưa cho bạn một lá bùa đã viết chữ, xem như đền bù nha, vậy được đúng không?"
Vân Lạc suy nghĩ một hồi mới đồng ý.
Cô nghĩ, chắc đối phương ghi chữ "Thịt" trên lá bùa và chưa kịp dùng. Lấy ra trao đổi cũng tốt, hàng hoá kém chất lượng đổi lấy một mối làm ăn.
Không ai biết được chữ trên lá bùa có thể xoá không. Sau khi viết đè lên, liệu lá bùa có mất tác dụng không cũng không biết.
"Quyết định vậy đi." Irene nhanh chóng lấy một lá bài trong túi ra, nhét vào tay Vân Lạc, sau đó nghiêm túc nói, "Tôi muốn tấn công BOSS thử nên đã viết chữ ' tử ' lên trên. Nhưng tiếc là lá bùa không có hiệu nghiệm gì với BOSS."
Vân Lạc, "......"
Sự thật chứng minh, so với trong tưởng tượng thì Irene thật sự muốn hố cô. Đưa một tờ giấy bỏ đi cho cô mà cũng dám nói "đền bù".
Cô không cảm xúc trả lá bùa về, "Không đổi, huỷ bỏ giao dịch."
"Đừng chứ, lúc nãy đã nói xong hết rồi mà." Irene lại nhét lá bùa vào tay cô.
"Mình cần tờ giấy bỏ đi này làm gì? Viết đè lên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3556010/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.