🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

[Khóc vì đồng đội ngu]



Vân Lạc luôn tìm kiếm nhưng không tìm thấy thịt.



Lại mười phút trôi qua, Thao Thiết xuất hiện lần thứ 2.



Không lẽ Thao Thiết ăn tạp? Vân Lạc thử ném quần áo, chăn mền về phía nó.



Thao Thiết nhanh nhẹn né tránh, cúi thấp người, gầm lên tiếng rống giận, hình như rất bất mãn.



"Thật sự không còn cách à?" Vân Lạc trầm ngâm.



Chờ đợi giây lát, Thao Thiết không chịu được nữa, móng vuốt xẹt qua, xé toạc miếng thịt bên hông cô, sau đó ăn uống thỏa thích.



Vân Lạc nhìn miệng vết thương, âm thầm tính toán, "Mười phút tấn công một lần, mỗi lần trừ 30 điểm sinh mệnh."



"Ban ngày là một tiếng, nếu không tìm ra cách thì kết thúc ngày đầu tiên điểm sinh mệnh sẽ bị trừ 180."



"Phải nhanh tìm ra cách mới được."



Thao Thiết ăn uống no đủ, thong thả ung dung rời đi, chân bước nhẹ nhàng.



Vân Lạc giật giật khoé môi, lấy lại tinh thần tiếp tục tìm manh mối.



Một lát sau, cô gầm mặt ra khỏi phòng, lòng rất buồn bực. Đã tìm bốn phòng rồi, nhưng không tìm thấy bất cứ manh mối nào, cũng không tìm thấy thịt.



Lúc này, một người dựa người vào vách tường trên hành lang, bất ngờ đặt câu hỏi, "Bạn có tìm được bùa màu vàng không?"



Là Irene.



Lòng Vân Lạc nhảy lên một cái, nét mặt bình tĩnh trả lời, "Có."



"Mấy lá?" Irene hỏi thêm.



"Một."



Mặt Irene lộ ra vẻ thất vọng. Nhưng ngay sau đó, cô ấy tỉnh táo hơn, nghiêm túc nói,

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-han-cau-sinh/3554994/chuong-37.html

Chương trước
Chương sau
Nghe truyện Vô Hạn Cầu Sinh
Chương 37: Khách Sạn [2]
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.