Đồ Đại Ngưu còn chưa kịp ra tay, người này đã xử lý xong vua gà trong thôn, cuối cùng hắn đã chứng kiến sự lợi hại của nữ nhân đang nổi giận, thấy nàng lại quay lại đấu tranh với cánh cửa, hắn cũng biết giằng co ở cửa là không được.
Hắn dứt khoát một tay kẹp nàng lên chạy vào nhà, mặc cho nàng đá loạn đ.ấ.m loạn, vào nhà rồi ấn nàng ngồi xuống ghế, sau đó tỏ ra yếu đuối khổ sở, ôm lấy vai đang thõng xuống hít hà: "Nàng nghe ta nói, không phải là ta không có tâm, mà là thực sự gặp chuyện, tối hôm đó ta trở về gặp một con bê phát điên, nó hất tung xe bò của ta xuống rãnh, cả cánh tay này của ta đều bị trật mất, hai ngày trước còn sưng đến mức không mặc được quần áo, đây, nàng xem, hôm nay vẫn còn sưng.”
Hứa Nghiên giương mắt nhìn lên, lúc này mới thấy cánh tay trái sưng vù đến mức ống tay áo không còn nếp nhăn, hắn xắn một đoạn tay áo lên, nàng thấy từ khớp khuỷu tay trở xuống đều là vết bầm tím. Tình thế đảo ngược quá nhanh, nàng không khỏi cảm thấy xấu hổ vì hành vi vừa mắng vừa đ.á.n.h vừa rồi, nhưng vẫn cứng miệng nói: "Đáng đời, lúc vào cửa huynh nói rõ ràng với ta không phải xong rồi sao? Bị mắng bị đ.á.n.h đều là huynh tự làm tự chịu.”
“..."
Đồ Đại Ngưu lần đầu tiên chứng kiến sự vô lý của nữ nhân, nhưng trong lòng vẫn ngọt ngào sung sướng, không ngừng gật đầu: "Tự làm tự chịu ta cũng vui vẻ, không có chuyện này
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-goa-cua-ga-chan-lon/4909050/chuong-42.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.