Nhìn nữ nhân trung niên gánh gồng đi xa rồi, Hứa Nghiên mới ngó nghiêng trái phải đi gõ cửa, nhưng cửa không chốt từ bên trong, nàng sợ bị người khác nhìn thấy đến gõ cửa nhà nam nhân, dứt khoát đẩy cửa đi vào rồi đóng lại. Đối diện với cửa lớn chính là nhà bếp và một căn phòng nhỏ đang đóng cửa, bên tay phải là một dãy mái hiên mở, bên trong đặt xe ván gỗ và các công cụ cày ruộng, sát tường nhất là chuồng gà được dựng bằng nan tre và rơm rạ, vậy thì dãy nhà bên tay trái chắc chắn là nơi người ngủ.
Lắng tai nghe một chút, cũng không nghe thấy tiếng người nói chuyện, chỉ có ba con gà trống lông đỏ ngẩng cao đầu, hiên ngang đi loanh quanh trong sân, thỉnh thoảng lại liếc nhìn nàng hai cái. Không cần phải thăm dò, người từng bị gà trống bay lên mổ vào mặt, chỉ cần đối diện với gà trống là biết ngay bản tính của con gà đó.
Phiền c.h.ế.t đi được, người thích đấu đá, gà nuôi cũng không phải là thứ tốt, gà mổ người trong thôn này đều bị hắn mua về hết sao? Trên tay không có lấy một cái gậy gộc, cái sân này được quét tước rất sạch sẽ, nhìn hồi lâu cũng không thấy đá gạch gì, Hứa Nghiên dựa vào tường không dám động đậy, thấy con gà trống c.h.ế.t tiệt kia lại đang đi về phía mình, sợ hãi cất tiếng gọi người: "Đồ Đại Ngưu? Đồ lão thúc? Có ai ở nhà không? Ta đến hỏi về lợn con.”
"Đồ Đại Ngưu, ta mua lợn con, có không?” Hứa Nghiên gào to một lần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-goa-cua-ga-chan-lon/4909049/chuong-41.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.