Vương Tuyết Tình cảm giác được ánh mắt của mọi người nhìn về phía mông mình, chưa bao giờ chịu nhục như vậy khiến nước mắt lại bắt đầu chảy ra, cô khóc kêu:
“Mật khẩu là sinh nhật anh!”
Một tiếng kêu này làm mọi người im lặng, đều cúi đầu nhìn mặt đất. Mặc dù cô nàng này điêu ngoa đáng ghét, lại không nói lý, nhưng mà bọn họ phải thừa nhận, cô rất yêu Lạc Thần.
Ngón tay của Lạc Thần trượt nhẹ trên màn hình điện thoại, vừa tìm kiếm, vừa thở dài trong lòng. Nếu Vương Tuyết Tình không làm ra chuyện khiến anh thất vọng về cô, nói không chừng bây giờ bọn họ vẫn có thể làm bạn tốt của nhau. Đáng tiếc, muộn rồi.
Lạc Thần phất tay, số 1 liền hiểu ý cởi áo ngoài ra đắp lên người Vương Tuyết Tình.
“Còn một bản sao chép trong máy tính của cô, đúng không?”
“...”
“Vẫn cứng đầu, tiếp theo không phải chỉ là góc váy đơn giản như vậy đâu.” Lạc Thần cảnh cáo.
“Tuyết Tình, máy tính của em để ở đâu? Chỉ cần nói cho bọn anh biết là được.” Sở Dương khuyên nhủ.
Không lên tiếng thì thôi, hắn vừa mở miệng, Vương Tuyết Tình lại được nước mắng lên.
“Khốn nạn! Các người đều là một lũ khốn nạn! Sở Dương, anh tốt nhất đừng xuất hiện trước mặt nhà họ Vương chúng tôi, nếu không tôi sẽ cho người đánh chết anh!”
Ngoại trừ Lạc Thần ra, những kẻ đi theo đều giống nhau, bị Vương Tuyết Tình đòi đánh đòi giết. Sở Dương đen mặt đứng ở đó, chút thương tiếc trong
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/3286928/chuong-73.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.