Trong căn phòng nhỏ tràn ngập tiếng mắng chửi của Vương Tuyết Tình, ban đầu vẫn còn ôm hy vọng bọn họ chỉ là bắt cóc tống tiền, nhưng khi một tên áo đen nắm lấy góc váy của cô, cô thật sự sợ rồi.
Thân thể xinh đẹp run lên bần bật, vừa khóc vừa quẫy đạp, mặt mũi lem luốc mà kêu to:
“Bố tao sẽ giết chết chúng mày! Giết chết lũ dơ bẩn ghê tởm chúng mày!”
Nam nhân vừa mới nắm vào góc váy của Vương Tuyết Tình, còn chưa kịp làm gì thì đã bị cô nàng la to mà nhíu mày.
“Ồn ào chết đi được!”
Nhịn xuống xúc động muốn tát cho cô ta một cái, người nọ đưa tay bóp lấy cổ Vương Tuyết Tình, động tác không quá mạnh nhưng đủ dọa cho cô im bặt. Ánh mắt của người nọ nói cho cô biết, nếu cô còn mắng người, thì sẽ chết rất thảm.
Mấy tên đứng gần đó cũng không nhịn được đưa tay che cổ mình, lão đại ra tay đúng là ác mà, không hề thương hoa tiếc ngọc gì cả.
Người kia hất văng Vương Tuyết Tình ra, quay trở lại chỗ sofa mà ngồi xuống.
“Lão đại, dọa vậy chắc đủ rồi?” Một tên khác nhỏ giọng hỏi.
“Vốn định dọa thêm chút, nhưng nhìn cô ta sợ hãi đến mức như phát điên thế kia thì thôi, chắc đủ rồi.”
Người được gọi là lão đại mắt lạnh nhìn mỹ nữ đang nằm sóng soài trên sàn nhà, đây là tiểu thư gia giáo gì chứ? Vừa rồi mắng bọn họ đúng là không từ nào không dùng, bây giờ tự mình giãy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dung-bat-nat-anh/3286927/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.