Xung quanh một mảnh đen kịt, đưa tay ra không thấy ngón, chỉ có tiếng dòng nước chảy.
Vân Thiên Hà đứng trên phiến đá, cũng không không biết sẽ trôi về đâu.
Nhìn hoàn cảnh xung quanh giống như đang ở trong một thông đạo hẹp và dài, hai bên đều là thạch bích, mặt trên có rêu xanh và dây leo, dưới chân giống như là một con sông nhỏ đang chảy về phía trước.
Hơn mười lần hô hấp qua đi, khi này phiến đá trôi theo dòng nước, cuối cùng tới một chỗ giống như bến thuyền, chợt nghe thanh âm răng rắc vang lên, xung quanh một mảnh đen kịt nhất thời có quang hoa phát ra, ở đây là một cái động.
Quả nhiên là một cơ quan tinh diệu tuyệt luân.
Vân Thiên Hà tán thán một tiếng, dọc theo thềm đá đi đến một đài cao, trông giống như sân đá mà bọn họ đứng lúc trước khi bị truyền tống, trên sân cũng có cây cột, trên cây cột cũng có một khối Tinh Thần Chi Thạch trôi nổi.
Đi tới chỗ Tinh Thần Chi Thạch ảo diệu kia, Vân Thiên Hà lần này vẫn dựa theo phương pháp khi nãy, dấn dắt tinh thần lực, sau đó tác dụng lên mặt trên của Tinh Thần Chi Thạch.
Khi quang mang từ trên Tinh Thần Chi Thạch khúc xạ lên thạch bích, lại có một cửa vào mở ra, lần này xung quanh không có nước tràn ra, có thể trực tiếp đi bộ thông qua.
Mộng Ly hiếu kỳ đi trước tới cửa vào kia, Vân Thiên Hà kéo tay Tầm Nguyệt nhanh chóng đuổi theo, ở đây là một thông đạo vừa dài vừa hẹp.
Ba người đi được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1228038/chuong-524.html