Vầng sáng kia bao phủ quanh ngọn núi không tiêu tán, nhưng không biết nó được hình thành như thế nào.
Vân Thiên Hà lại gần xem xét một hồi, cũng không phải là vật nhỏ bằng lòng bàn tay như hôm trước hắn nhìn thấy, mà là một đại môn cao một trượng, chỉnh thể hình vòm nhìn giống một cái lồng, bên trong đều do quang trụ cấu thành, tựa như một cây huyền cầm, vô cùng kỳ diệu.
Mộng Ly không nhìn thấy hang động giống như chiếc lồng sắt này, mấy người sau khi tới trên đỉnh núi, nàng hết nhìn đông tới nhìn tây, sau khi không phát hiện được gì, không nhịn được la lên:
- Thiên Hà, cửa vào rốt cuộc ở đâu?
Vân Thiên Hà đi tới vị trí phía sau Mộng Ly, quan sát đại môn thần kỳ giống như lồng sắt kia, cảm thấy nó giống lối vào thông đạo dẫn tới một thế giới khác, mang theo một cỗ lực lượng ba động thần dị, tựa hồ còn có một cỗ tinh thần lực tương đối quen thuộc đang dũng mãnh tụ lại trong đó.
Mộng Ly thấy Vân Thiên Hà không trả lời, vẫn đang quan sát xung quanh, lại đi tới bên cạnh vách núi lấy tay vỗ vỗ lên nó, Vân Thiên Hà nhìn thấy tay Mộng Ly vỗ lên những quang trụ của cái lồng sắt, không ngờ thân thể xuyên qua, mà lồng sắt kia chỉ như một một bức tranh hư huyễn.
Một màn này làm hắn cảm thấy rất thần kỳ, Vân Thiên Hà thấy Mộng Ly hình như cảm ứng được cái gì đó, liền hỏi:
- Muội đưa tay đặt lên lối vào đó, có cảm giác gì không?
Mộng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1228037/chuong-523.html