Thiên Hà cũng cười, nói:
- Vậy thì rất đơn giản, con rối khi bước lên dây chỉ có thể thẳng tiến về phía trước, nếu từ trên trời rơi xuống một sợi dây khác, cơ hội tốt như vậy tới tay tự nhiên phải vững vàng nắm lấy nhưng vẫn không thể ngừng bước, bởi vì con rối không có thời gian cũng không thể tùy tiện ly khai sợi dây yếu mệnh của mình!
Một thí dụ này kỳ thực đã nói rõ lập trường, con rối không muốn phải ly khai sợi dây thép kia, như vậy nếu sợi dây dưới chân có bất thình lình bị đứt, con rối vẫn còn thêm được một cọng rơm cứu mạng.
Then chốt là ở chỗ ai dành sợi dây này cho con rối, mà hoàng đế cũng không hề hỏi, trong lòng lại tự hỏi ví dụ này có liên quan gì tới sự việc phát sinh trong triều sáng nay, điều này có phải là con rối đã phát hiện được gì, đang muốn tìm một lối thoát khác không.
Bất quá hoàng đế từ tin tức Vân Thiên Hà tiết lộ cũng bắt được vài thứ, đột nhiên nhìn Vân Thiên Hà nói:
- Nếu con rối muốn giết chết chim sẻ, như vậy có phải là trước bầy ra một cãi bẫy chờ chim sẻ đi vào sau đó dễ dàng giết chết chim sẻ, bằng không chim sẻ vốn linh hoạt rất dễ có thể bay thoát đi mất.
Vân Thiên Hà đột nhiêm thầm hô cẩn thận trong lòng, nói:
- Điều này cũng phải nhìn theo hoàn cảnh, nếu là một đầu Chim sẻ thì không cần phải nói, còn nếu là một đàn Chim sẻ thì không thể không cài bẫy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dong-thien-ha/1227701/chuong-181.html