87-88
Chương 87: “Giờ phút này, ta đã hiểu ra, A Từ yêu ta nhất.”
Đã nhiều ngày trôi qua, mỗi ngày Tạ Từ đều thất thần, mơ màng hồ đồ. Thời gian trôi đi giống như trở nên rất chậm, lại giống như rất nhanh.
Sau khi trải qua chuyện ngày ấy, Tạ Từ cũng không nhắc lại chuyện muốn đi ra ngoài, vết thương trên ngực Tạ Vô Độ không nặng, nhưng dù sao cũng là một vết thương chảy máu, muốn khỏi hẳn, cũng phải chờ chút thời gian. Đại phu dặn dò rất nhiều chuyện cần phải chú ý, Tạ Vô Độ giống như hoàn toàn không để ở trong lòng, làm theo ý mình, rất nhiều lần làm miệng vết thương rách ra. Cho nên vốn dĩ chỉ cần hơn mười ngày là có thể tốt lên, bây giờ kéo dài đến hai mươi ngày, còn chưa tốt lên.
Tạ Vô Độ thu hồi hết người canh trước cửa cửa Vô Song các, nhưng Tạ Từ biết, bên ngoài không có người quản, nhưng sau lưng nhất định có rất nhiều người nhìn chằm chằm vào nàng. Rào chắn kia biến từ hữu hình, thành vô hình mà thôi.
Nàng nói không muốn thấy Tạ Vô Độ, Tạ Vô Độ lại luôn muốn tìm đủ loại cớ để đến trước mặt nàng. Lời ngon tiếng ngọt giống trước đây, nhưng tâm tình Tạ Từ không còn như trước.
Nàng vẫn chữa nghĩ kỹ.
Mắt thấy ngày xuân đang dần đến, những nhành cây trụi lủi trong viện đã bắt đầu nảy ra những mầm non, vàng nhạt xanh non, sức sống định sôi bừng bừng. Tạ Từ lại không có tâm tình thưởng thức, chỉ cảm thấy tâm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-do-nuong-chieu/3590383/chuong-44.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.