🔔 Tham gia cộng đồng đọc truyện online trên Telegram:  https://t.me/+_tC4EYqfkw83NTE1
Chương trước
Chương sau

Tịnh Hải dừng xe trước căn nhà có giàn hoa giấy, đôi gót nhọn hiên ngang bước vào.



- Tại sao đến giờ vẫn chẳng thể tìm Tịnh Nhi chứ? – Tịnh Hải đau khổ giương mắt nhìn “tóc xoăn tít”.



- Thưa bà, tôi đã nói rồi mà, cũng tại cái thằng Năm sẹo hết ạ. – “Tóc xoăn tít” áy náy đáp.



Tịnh Hải cười khảy, ánh mắt như đâm sâu vào “tóc xoăn tít”.



- Vậy thì còn ảnh về con bé. Chỉ cần một bức ảnh về nó thôi, tôi sẽ tự đi tìm nó. Mười mấy năm đã quá dài cho con bé, hẳn nó đã đau khổ lắm.



- Nhưng… - “Tóc xoăn tít” ấp úng.



- Bà đừng lo, chỉ cần có tấm ảnh thôi, tôi vẫn sẽ trả cho bà tất cả những gì bà muốn.



- Nhưng…



“Tóc xoăn tít” vặn vẹo mấy ngón tay, môi bặm chặt.



- Thật ra nó cũng có chụp một bức lúc mười sáu tuổi, nhưng… tôi đã đưa nó cho bà hiệu trưởng ở cô nhi viện.



Tịnh Hải nghe đến đấy mắt trợn ngược lên, tay đập mạnh xuống bàn đánh lên tiếng “rầm” giật nẩy mình.



- Đến bây giờ bà còn nói láo với tôi ư? Tôi đã đến đấy và bà hiệu trưởng nói không còn bức ảnh nào khác về con bé.



Tịnh Hải quát lên, ánh mắt tức giận nhìn bà ta. “Tóc xoăn tít” xua tay ra sức biện minh.



- Không phải là…



- Câm mồm, bà nên nhớ, mọi chuyện vẫn không hoàn thành tốt thì đến một cắt tôi chẳng thèm bố thí. – Tịnh Hải gằn lên rồi rời

Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien/3061234/chuong-36.html

Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.