- Thưa cậu chủ, trong nhà kho không có cô ấy ạ. 
Một cô hầu gái hớt hãi chạy từ đằng xa lại. Khải Hoàng nghe vậy càng điêntiết hơn, anh chạy khắp nơi của tòa biệt thự nhưng vẫn chẳng thể tìmthấy mèo nhỏ. 
- Đúng rồi, camera. Chắc chắn sẽ biết được về kẻ đó. 
Khải Hoàng vừa nói, anh chạy nhanh vào phòng của quản lý. Khải Hoàng vội vã bật camera, tay trái vuốt trán lấm tấm mồ hôi. 
- Chết tiệt! 
Khải Hoàng bực tức chửi bới, thật là kẻ nham hiểm. Biển số xe đã bị túini-long đen che mất. Mặc dù trong vườn cũng có camera nhưng khuôn mặtcủa tên bắt cóc Bình Nhi vẫn không thể nhìn rõ, chỉ có thể thấy cơ thểđô con của hắn. Khải Hoàng đập mạnh nấm đấm xuống bàn, ánh mắt như tóelửa với từng đường gân nổi rõ trên bắp tay. 
- Thằng khốn… mày dám… 
Khải Hoàng gằn từng lời nói đay nghiến, anh như phát điên lên. Anh sợ conmèo nhỏ kia sẽ sợ sệt rồi sẽ gặp chuyện gì không hay. Anh nhìn sang hộpquà lăn lóc dưới sân vườn, anh còn chưa kịp tặng nó cho cô mà cô đã biến mất. 
- Mẹ. 
Khải Hoàng kêu lên khi thấy bà Linh bước vào. 
- Mẹ có nghĩ, người bắt cóc Bình Nhi là quản gia Liên không ạ? 
- Không. 
Bà Linh quả quyết. Ánh mắt lay động vẻ suy tư. 
- Nếu là bà ta thì sẽ không cần bắt cóc nó làm gì, bà ta có thể giết nóngay lúc đó. Nhưng theo như camera ghi lại, hắn không bịt thuốc mê haylàm tổn hại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien/3061212/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.