Buổi sáng sớm, trong tòa biệt thự, có con mèo nhỏ nào đó cứ níu tay cậu con trai. Khuôn mặt nhăn nhúm lại nài nỉ để được Khải Hoàng cho đến trường. Nhưng Khải Hoàng biết, nếu để mèo nhỏ đến trường có lẽ cô sẽ gặp chuyện mất. Với cái tính tình mau khóc mau cười kia, cô chắc chắn sẽ bị học sinh trong trường bắt nạt, đùa cợt và thậm chí là phỉ báng mèo nhỏ. 
Nhưng rồi cái ý định kiên cường không cho mèo nhỏ đến trường đã ngã nhào. Hai hàng nước mắt lăn dài trên đôi má hồng hồng kia khiến Khải Hoàng không thể không chấp nhận được. Hình như giọt nước mắt của ai kia đã in sâu vào thâm tâm anh mất rồi. 
Khải Hoàng miễn cưỡng lấy smartphone ra, lướt lướt rồi gọi cho ai đó. Rồi anh ghé tai bác tài xế: 
- Chú đến nhà Mẫn Nhi lấy đồ giùm cháu ạ. Cháu vừa nói cô ấy rồi. 
Sau khi Khải Hoàng dứt lời, bác tài xế nhanh chóng lái xe vút đi. Mèo nhỏ biết sắp được đến trường nên rất vui, đôi chân kia nhảy bậc lên tỏ niềm vui sướng, anh chỉ khẽ vuốt mái tóc dài kia, mong sự đồng ý của anh là đúng đắn. 
Lát sau, cô hầu gái nhanh nhảu chạy vào, trên tay cầm túi đồ. Cô hầu gái nhẹ nhàng đưa tiểu thư vào phòng. Thấy phải đi đâu đó nên Bình Nhi quay lại nhìn Khải Hoàng, anh gật đầu ý biểu đi. 
Lát sau, mèo nhỏ trở ra với bộ đồng phục trường THPT Bình An. Mèo nhỏ vui lắm, cô bé cứ xoay qua xoay lại ngắm nhìn 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dien/3061175/chuong-9.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.