“Lưu An, đem tư liệu của ‘Thiên Địa Thịnh’ cầm tới cho ta xem!” ĐoanTuấn Mạc Nhiên buông hạ mi mắt, lần này đi ra ngoài, thời gian mặc dùngắn ngủi, nhưng lại mơ hồ cảm thấy bất an, lão đại phía sau Thiên ĐịaThịnh đến tột cùng là người nào! ?
“Vâng, Vương gia!” Lưu An cung kính lui ra, một lúc sau, nhanh chóng cung kính quay trở lại, trên tay là một tập tư liệu dày.
“Đây là biên bản ghi chép những nơi thường xuất hiện của Thiên ĐịaThịnh trong mấy năm qua, đã ghi lại rất rõ ràng!” Lưu An cung kính đemhồ sơ trình lên.
“Ngươi đi xuống đi!” Đoan Tuấn Mạc Nhiên lạnh lùng nói, từ lúc mở tài liệu ra, dòng thứ nhất vừa đập vào mắt, con ngươi hung ác nham hiểmlạnh lẽo híp lại. Thiên Địa Thịnh, thuận theo ý trời gánh vác đạinghiệp, càng ngày càng phát triển lớn mạnh, việc lớn đầu tiên chính làtrừng trị một tham quan của Liễu Châu, chiếm giữ kho lương thực cứu tếcho dân! Thật là thu phục lòng người! Đôi mắt âm lãnh của hắn tiếp tụcxem, từ đầu đến cuối, sát ý trong mắt cũng càng lúc càng nặng, trên hồsơ ghi chép lại toàn là chuyện bọn hắn giết tham quan, diệt cường hào ác bá như thế nào, những chuyện đã làm đều là những chuyện có lợi cho dân, mà khẩu hiệu của bọn họ chính là lật đổ Đoan Tuấn vương triều, giải cứu nhân dân ra khỏi dầu sôi lửa bỏng! Rất dễ dàng nhận thấy, cái khẩu hiệu này chiếm được sự hưởng ứng của đại đa số nhân dân !
“Lấy cớ, tất cả đều là nhân cơ hội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781657/chuong-17.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.