“Hắn chính là Thập lục vương gia sao ?” Mộng Nhan ngoái đầu nhìn lại, muốn đi theo, nhưng chỉ kịp thấy bóng lưng hắn mất hút ở chỗ quẹo.
“Ai nha, công chúa, Thập lục vương gia thật sự… rất đáng sợ… Ngườikhông nên đi trêu chọc hắn!” Tiểu Thúy nắm chặt lấy chéo áo của côngchúa không buông, nếu công chúa có nguy hiểm, hay có vấn đề gì xảy ra,thì người gặp xui xẻo nhất chính là tiểu cung nữ các nàng không phảisao?
“Oa, ngươi dám nói hắn đáng sợ?” Mộng Nhan nắm chặt bím tóc của Tiểu Thúy, nét mặt đầy vẻ hạnh phúc hả hê.
“Công chúa a, những lời này thật sự không thể nói lung tung, TiểuThúy sẽ chết mất !” Tiểu Thúy vội vàng quỳ lạy, đầu dán chặt xuống đất.
“Tốt lắm, đứng lên đi!” Mộng Nhan lạnh lùng ra lệnh, nhìn theo hướng Đoan Tuấn Mạc Nhiên biến mất, trong lòng nảy ra một chủ ý.
Trong tẩm cung của Thái hoàng thái hậu, Mộng Nhan vứt bỏ khăn gấm,bước từng bước một đi về phía trước, cung trang Đoan Tuấn vương triềunày chẳng được điểm nào hay ho, váy quá chật, lúc nào cũng phải bướctừng bước một, tên gọi thì mỹ miều cái gì mà ‘nhất bộ quần’ ( váy mộtbước ),giầy lại càng khoa trương, giầy thêu, nào có giống giầy ống dàixinh đẹp của nàng.
“Mộng Nhan, sao vậy ? Vẫn chưa quen cung trang này sao?” Thái hoàngthái hậu dù đã bảy mươi tuổi nhưng thân thể vẫn còn mạnh khỏe, nàng nhẹnhàng kéo Mộng Nhan ngồi xuống bên người, nét mặt đầy vẻ cưng chiều mỉmcười.
“Bác, ta nghĩ muốn lập gia đình!” Mộng Nhan
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781655/chuong-18.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.