Tây Nhi xoay người làm bộ bề bộn nhiều việc, lục lọi tìm kiếm khắp phòng, nhưng lại cố gắng vươn dài cái lỗ tai ra để nghe lén.
“Một lúc nữa phải tiến vào trong thành, thời gian không còn sớm,chúng ta mau xuất phát!” Đoan Tuấn Mạc Nhiên tiếp tục cười dịu dàng,thân thể cao lớn tiến lên mở cửa phòng.
“Lên đường? Cái kia… Cái kia…” Lăng Tây Nhi không được tự nhiên xoayngười, bụng nàng rất đói, lăn qua lăn lại từ tối qua đến giờ, ngay cảmột giọt nước cũng không uống, càng không cần phải nói đến ăn nữa!
“Sao? Ngươi có ý kiến?”Nụ cười dịu dàng cương cứng trên mặt, ĐoanTuấn Mạc Nhiên khôi phục ánh mắt lạnh lùng, vẻ mặt lạnh lùng, khí thếnghiêm lãnh, giọng nói nguội lạnh.
Hắn lạnh lùng quay đầu nhìn lại, trong con ngươi bắn ra những tia sáng không kiên nhẫn.
“… Không có ý kiến gì…” Thanh âm kéo dài, câu nói vừa mới rời khỏimiệng, Đoan Tuấn Mạc Nhiên đã bước chân ra khỏi cửa, lạnh lùng nói vớiLăng Tây Nhi ở phía sau: “Nếu không có ý kiến gì thì đi nhanh lên, bởivì ngươi đã làm lỡ rất nhiều thời gian!”
“…” Không nói gì, nửa câu sau “Nhưng là” cũng không nói ra miệng được nữa, Tây Nhi rất không tình nguyện theo sát phía sau Đoan Tuấn MạcNhiên xuống lầu.
Ngồi ở trong xe ngựa như cũ, Lăng Tây Nhi mơ mơ màng màng chợp mắtmột chút, gần tới giữa buổi trưa rốt cuộc bị đói đến mức bụng phải thầmthì đánh thức, bò đứng lên, mơ mơ màng màng giương đôi mắt, nhấc lênmành vải nhìn cảnh trí bên ngoài, đôi mắt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781636/chuong-28.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.