“Ngươi đã đến rồi” Lâm kiếm hồng cười khẽ, ngược lại Đoan tuấn mạcnhiên không tỏ vẻ gì, gương mặt nhỏ nhắn của hắn vẫn như bình thường.
Hắn thong thả bước đến, ánh mắt lạnh như băng bắn thẳng tới nơi bàntay nhỏ bé của Lăng tây nhi đang đặt trên vai Lâm kiếm hồng, ánh mắt đột nhiên tối sầm lại, trong lòng hắn vừa sinh ra một cảm giác chuachát không ngờ, hừ lạnh một tiếng, đem cảm giác nầy áp chế xuống hết.
Một giây sau, Lăng tây nhi chỉ cảm thấy có một bóng người nhoáng lêntrước mắt, tiếp theo là tiếng thét chói tai của nàng, thân thể nàng nhưđang bay lên, bên tay chỉ còn nghe tiếng gió vù vù, gương mặt của ác mađã phóng đại trước mắt.
Thân thể thon dài nhấp nhô lên xuống, khi Lăng tây nhi mở mắt ra lầnnữa, trước mặt là một gian phòng ngủ rộng lớn tràn đầy nữ tính, cẩmtháp nhỏ nhắn mềm mại, dù hình thức cổ xưa nhưng rất ưu nhã, bàn trangđiểm màu xanh ngọc tinh xảo còn có bình phong phong cảnh, trong gócphòng lại có một lư hương đang tỏa hương lượn lờ bay lên, trên vách treo vài bức họa vẽ cảnh thác nước từ trên núi chảy xuống và một tấm chiênmàu xanh ngọc…A a….tất cả cảnh vật nầy đều rất quen thuộc, nàng há tomiệng ra , khuôn mặt nhỏ nhắn lại hiện ra trước tấm mành làm nàng thétlên chói tai một lần nữa, bên tai âm thanh ong ong truyền đến, khôngthể chịu đựng được, lửa giận có một không hai khi bị khiêu chiến củaĐoan tuấn mạc nhiên tăng vọt làm cho hắn quyết định tính sổ toàn bộ vớinàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781617/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.