Lưu Ly Cung.
Thân thể Mộng Nhan đã tốt hơn rất nhiều, mặc dù sắc mặt vẫn tái nhợt như cũ, hai tròng mắt không có thần, nhưng ít nhất có thể miễn cưỡng ăn một ít cơm.
“Công chúa, thân thể của ngữời vẫn còn yếu, có muốn hay không...”
Tiểu Thúy thấy Mộng Nhan muốn đứng lên, liền nhanh chóng tiến đến dìu nàng.
“Tiểu Thúy, bây giờ ta đã tốt hơn rất nhiều, ngươi không cần lo lắng, chỉ cần giúp ta thay trang phục, trang điểm thật đẹp...”
Mộng Nhan miễn cưỡng cười cười, đêm nay nàng muốn nhìn thật rõ, tiểu nha hoàn mạo danh kia tại yến tiệc tối nay chịu nhục như thế nào!
“Vâng, công chúa!”
Tiểu Thúy nhanh nhẹn đáp lời, dìu công chúa đến trước gương trang điểm, trước tiên là thay trang phục, đeo vòng phỉ thúy, trâm ngọc, ngay cả trang phục đẹp đẽ đến thế cũng không thể che dấu được nét mặt bi thương và oán hận của nàng.
“Tiểu Thúy, ngươi xem sắc mặt của ta có phải rất khó coi không?”
Nàng khẽ vuốt khuôn mặt nhỏ nhắn tái nhợt của mình, khó khăn chuyển động đôi mắt, thì thào mở miệng.
“Công chúa rất đẹp!”
Tiểu Thúy đau lòng nhìn sắc mặt tái nhợt của nàng, chấm một chút phấn son đi tới.
“Hồi bẩm công chúa, Uyển ma ma ở Duyên Hi cung cầu kiến, nói là dâng cho công chúa thuốc dưỡng nhan...”
Lời của tiểu thái giám còn chưa nói hết, Mộng Nhan liền vội vàng phất tay:
“Mau để cho bà ấy vào!”
Mấy ngày nay, bà luôn dùng danh nghĩa Thái hậu đưa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781511/chuong-91.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.