Thấy Y Nhân đến, Tây Nhi sửng sốt rồi gật đầu cười, Y Nhân lả lướt tiến đến, thấy Lục Nhi dẫn theo đại phu ra cửa, đảo mắt một lượt, nhẹ giọng nói:
“Muội muội, ta nghe nói muội tìm đại phu đến đây, không biết muội muội có bệnh gì?” trên mặt thoáng qua một tia giảo hoạt lại ân cần hỏi thăm.
Tây Nhi cười cười, muốn nói cho Đoan Tuấn Mạc Nhiên biết đầu tiên, đối với Y Nhân trong lòng cũng tránh không được có chút ngượng ngùng, vì vậy chỉ lthuận miệng nói hai câu:
“Chỉ là có chút đau họng mà thôi, có thể là khí hậu không phù hợp!”
“Vậy sao? Muội muội chờ một lát, tỷ tỷ xuống phòng bếp làm chút hoa quả giải nhiệt mang tới, bảo đảm muội muội ăn xong sẽ cảm thấy tốt hơn!”
Nàng ta nhiệt tình đứng dậy, vội vàng đi ra ngoài.
“Không… Không cần!”
Tây Nhi muốn ngăn cản, nhưng Y Nhân lại vội vàng rời đi, trên đường đụng phải Lục Nhi cũng ân cần mỉm cười.
“Phu nhân, Lục nhị phu nhân hình như là thật sự quan tâm đến phu nhân!”
Lục Nhi ngưng mắt nhìn rồi vội vàng vào phòng, đóng cửa phòng nói.
“Vậy sao?”
Tây Nhi lắc đầu, nàng không cảm thấy thế, nàng chỉ có quan niệm người không đụng đến ta ta không đụng đến người mà thôi, nhưng Y Nhân này có thể thấy là còn ít lương tâm!
“Vương gia đâu?”
Nàng giúp Tiểu Phúc một tay, nét mặt thỏa mãn, trong mắt có ý cười hỏi.
“Sáng sớm đã cùng Long gia đi ra ngoài, Vương gia
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781476/chuong-107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.