Cẩn thận hít một hơi thật sâu, Lăng Tây Nhi ôm lấy cánh tay hắn bất động hồi lâu, sau đó nàng hạ quyết tâm nhẹ giọng nói:
“Chàng định làm thế nào? Ta nghe lời chàng.”
Lần này nàng sẽ không đưa mặt ra cho hoàng Thái hậu làm thứ trút giận một lần nữa, nếu bà ta bất nhân sẽ không thể trách nàng bất nghĩa, chỉ là một bà già, không việc gì phải sợ hãi!
“Ta mệt mỏi… muốn được nghỉ ngơi!”
Hắn chỉ nhàn nhạt mở miệng nói, ôm Tây Nhi đi tới, có lẽ trong tim hắn, hắn cũng có chủ ý này.
“Vậy là tốt rồi, hay là ngủ một giấc đi, dù sao Phiên quốc cũng không đánh tới cửa!”
Tây Nhi an ủi hắn,nhưng lại lấy cớ muốn đi nhà xí để đi tới phía sau phòng củi, nơi này là nơi nàng nghiên cứu chế tạo thuốc nổ, nàng nói cách điều chế cho Đoan Tuấn Mạc Nhiên biết, nhưng bằng hiểu biết của những người đó cũng chỉ có thể tạo ra thuốc nổ, rất khó làm ra đại pháo.
Lăng Tây Nhi cho gọi Lưu An tới, nàng cẩn thận dặn dò hắn, còn yêu cầu hắn giữ bí mật, sau đó mới vội vã trở về.
Nàng ngồi trên giường nhìn khuôn mặt mệt mỏi của hắn, khuôn mặt nhỏ nhắn khẽ nhíu mày, Đoan Tuấn Mạc Nhiên, người nam nhân này, vì nàng, hắn có thể làm phản, xông vào cung, lấy tính mạng Thái hoàng Thái hậu ra uy hiếp, nhưng nàng biết trong tận đáy lòng hắn vẫn trọng tình thân, nếu không hắn đã không vì thế mà phiền não, nhưng Thái hoàng Thái hậu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-vuong-phi/2781439/chuong-127.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.