“Thanh, đây là địa phương quỷ quái gì a?” Ninh Băng đi thẳng vào vấn đề hỏi, xem bộ dáng trấn định kia của Trúc Dạ Thanh, khẳng định biết nội tình.
“Thanh Hoa Trấn, vừa mới nãy không phải Ảnh đã nói rồi sao, Băng nhi không có nghe?” Trúc Dạ Thanh uống trà, mặt nhăn mày nhíu, đây là nước trà gì chứ.
“Ảnh, thay đổi.”
“Vâng.”
“Không phải hỏi tên, là hỏi cái địa phương này đang diễn trò gì kia?” Ninh Băng hắn tuy là có vẻ cẩu thả, bất quá mọi ánh mắt quái dị của bọn người kia đều hướng nhìn Linh Lung nhà hắn, hắn nếu không có cảm giác, thì phải là tảng đá.
“Trò gì?” Trúc Dạ Thanh mặt mang mỉm cười, làm cho Ninh Băng cốc một cái lên đầu mình, ra vẻ đầy xúc động, chuyện gì thế này a, Trúc Dạ Thanh này từ khi ra cung là bị gì bám vào người chăng.
“Là ta hỏi ngài mà.” Ninh Băng có điểm tích tụ, không biết hắn có nhìn lầm không khi thấy có ngọn lửa tà ác ở trên người Trúc Dạ Thanh? Người này không phải chỉ có mỗi cái lạnh lẽo là đáng sợ nhất sao?
“Nga, nơi này có cái gì đặc biệt sao, ta không cảm thấy a.” Trúc Dạ Thanh nói thập phần thành khẩn.
Ninh Băng nhìn thoáng qua Trúc Dạ Thanh, cảm thấy khuôn mặt tươi cười của người này thật chói mắt, lại nhìn Linh Lung liếc mắt một cái giống như cũng đang bị quỷ ám, hắn không hề hỏi.
Không nói thì thôi, hắn cũng không tin, có chuyện gì mà cuối cùng không rõ ràng hết thảy.
Trúc Dạ Thanh rất thích nhìn biểu tình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-diem-nam-tinh-su/1576554/chuong-32.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.