Nhóm dịch: Ẩn Môn 
Nguồn: 
---------------------------------------- 
- Lâm sư đệ, trước mắt cứ ở tạm nơi này, quần áo ở trong ngăn tủ. 
Âm Tiểu Thiên vẫn còn cảm thấy áy náy với Lâm Phàm vì lúc trước nghi ngờ sư đệ là nội gián. Chính đệ ấy là người đã liều mạng trong trận cự thú tàn phá mà bản thân lại suy nghĩ như thế, càng nghĩ càng xấu hổ đến nỗi chỉ muốn tìm một cái lỗ để chui xuống. 
Lâm Phàm nhìn căn phòng trước mặt thấy khá là vừa ý, rồi hỏi: 
- Hai vị sư huynh chuẩn bị đi đâu vậy? 
Âm Tiểu Thiên đáp: 
- Hôm nay ta và Đại Tráng có phiên trực, lát nữa còn phải quay lại vị trí. Ngày mai chúng ta lại đến tìm sư đệ trò chuyện. 
Nói xong liền quay người rời khỏi. 
Lâm Phàm hiện tại còn rất nhiều chuyện chưa làm rõ, cũng muốn yên tĩnh một mình. 
- Hai vị sư huynh đi thong thả. 
Lâm phàm cười vẫy vẫy tay. 
Âm Tiểu Thiên và Cai Đại Tráng cùng quay người, nghi hoặc nhìn về phía Lâm Phàm: 
- Lâm sư đệ còn có chuyện gì sao? 
- A? - Lâm Phàm ngẩn người, mình làm gì có chuyện gì đâu, lập tức nhanh trí đáp - Không có gì đâu, hai vị sư huynh cứ đi đi. 
- Lâm sư đệ nghỉ ngơi tĩnh dưỡng đi. 
Đệch mợ, nói “đi thong thả” thì chính là bảo các người lượn đi cho nhanh còn gì, vậy mà lại nghĩ mình còn có chuyện, thật không biết làm sao. 
Trở về phòng, hắn thấy nơi này mặc dù đơn giản nhưng khá sạch sẽ. Tiếp đó liền nhanh chóng cởi bỏ mảnh khố đụp 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-that-tich-mich/93862/chuong-4.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.