Nhóm dịch: Ẩn Môn 
Nguồn: 
------------------------------------------- 
- Người đâu hết rồi? 
Về đến chiến trường lúc trước giờ đã không còn thấy bóng người nào, một khối thi thể cũng không còn. 
Tuy chưa đếm kỹ xem bao nhiêu người hi sinh, nhưng trận chiến đó tàn khốc như vậy ít phải có đến cả vạn người tử vong. 
Rốt cục mình đã ngất bao lâu, tốc độ dọn dẹp chiến trường cũng nhanh quá. 
Từ thế giới hiện thực đến ‘Viêm Hoa tông" này mới ba ngày đương nhiên hắn chưa thể có gì gọi là lòng trung thành được. Nhưng bên ngoài quá là không an toàn. Xem xét lại thực lực bản thân lúc này, ngoài ‘Thân bất tử’ ra hắn coi như chẳng có chút năng lực nào tự bảo vệ mình. Quay về Viêm Hoa tông thì vẫn hơn. 
Nhìn quanh quất, ngay cả tấm áo hắn cũng không có, xui đéo thể tả được. 
Ăn mặc như này nhỡ để người ta nhìn thấy lại chả bị cười rụng răng. 
Đi tiếp về phía trước sẽ tới căn cứ địa của Viêm Hoa tông, không biết tiếp theo sẽ xảy ra những gì. 
Không biết qua bao lâu. 
- Đứng lại! Ngươi là kẻ nào? 
Đột nhiên có hai kẻ cầm binh khí xuất hiện trước mặt Lâm Phàm, cảnh giác nhìn Lâm Phàm chằm chằm. 
Lâm Phàm hò hét trong lòng, cuối cùng cũng thấy bóng mẹ nó người. 
- Là người mình cả, đừng xúc động. 
Lâm Phàm vội nói, định lấy ra vật làm chứng mới chợt nhận ra hiện tại bản thân ngoài cái khố đùm thì chả lấy đâu ra cái gì khác. 
Một kẻ có dáng người gầy gò trong hai người nọ cảnh giác nhìn Lâm Phàm, 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-that-tich-mich/93861/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.