Không để cho Tần Giác nghĩ rõ ràng, lại một con chim đối diện bay tới, nhưng mà lần này không phải thả phân, mà là... Xoay tròn? 
Tần Giác tin chắc rằng mình không có nhìn lầm, con chim này giống như ngồi trên gió lốc, không ngừng xoay tròn, cho dù không cần vỗ cánh, cũng có thể ở trên không trung bay lượn, hơn nữa... Tốc độ còn rất nhanh. 
"Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?" 
Tần Giác mù mờ. 
Trầm ngâm một lát, Tần Giác lắc đầu: 
"Khẳng định là sư huynh lại giở trò quỷ." 
Nghĩ như vậy, Tần Giác có chút bất đắc dĩ, tiếp tục đi đến hầm rượu. 
"Hửm? Khóa lại?" 
Nhìn thấy cánh cửa trước mắt được đúc thành huyền thiết, trên cửa còn vẽ khóa những đường vân Linh khí ngân sắc, Tần Giác bộ dáng phiền muộn, tại sao có thể như vậy? Giữa người và người tín nhiệm cơ bản nhất chạy đâu mất rồi? 
Tần Giác ta sẽ là loại người lén lút kia sao? 
Ầm ầm! 
Theo tiếng bạo liệt vang lên cửa huyền thiết vang lên,một góc của cửa đã nát. 
Ta từ trước đến giờ đều quang minh chính đại! 
Sau khi cửa huyền thiết bị hủy, mùi rượu nồng đậm lập tức tản ra, xen lẫn linh khí nhàn nhạt, nếu là đệ tử bình thường tu luyện một ngày ở trong hầm rượu, chỉ sợ không thua kém gì việc tu luyện ở bên ngoài nửa tháng. 
Sau khi tiến vào hầm rượu, Tần Giác lập tức hai mắt tỏa ánh sáng, lần trước lúc hắn đến rượu ngon bên trong gần như bị quét hết sạch, chỉ còn lại một ít rượu có niên kỷ ngắn, nhưng bây giờ lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-su-thuc-to/1483772/chuong-52.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.