Bởi vì chuyện của Diệp Lương Thần, thi đấu sơn môn phải kết thúc sớm. Đáng nói là, bởi vì Diệp Lương Thần bỏ mình, mà thương thế của Lâm Tu còn chưa khỏi hẳn, Lạc Vi Vi thuận lý thành chương trở thành quán quân của thi đấu sơn môn lần này. Cho tới giờ phút này, Tần Giác mới bừng tỉnh, so với thiếu nữ, Diệp Lương Thần tính là nhân vật chính cái quần gì? Không chỉ tu luyện công pháp là Thuần Dương Chân Quyết, có chỗ dựa là thái sư thúc tổ, không hiểu sao còn lấy được cả quán quân của thi đấu sơn môn, quả thực là Long Ngạo Thiên phiên bản nữ, một đường hát vang biến cường, không có bất kỳ trắc trở gì. Đây mới thực sự là ý nghĩa của nhân vật chính à? "Không ngờ rằng quán quân của thi đấu sơn môn năm nay lại là đệ tử mới." "Còn là mỹ nữ, nếu không nhất định có người không phục." Tên Diệp Lương Thần kia ta từ lâu đã thấy hắn không được binh thường rồi, quả nhiên là nội ứng ẩn núp trong tông môn của chúng ta.” "Mà sư thúc tổ rốt cuộc là cảnh giới gì, ngay cả cường giả Thiên giai cũng có thể miểu sát." "Chẳng lẽ sư thúc tổ đã là võ đạo Chí tôn?" "..." Đối với những đàm tiếu trên quảng trường, Tần Giác cũng không biết, hắn giờ phút này đã trở lại chỗ bên sườn đồi nhàn nhã nằm trên tảng đá uống linh tửu. Loading... Lúc đầu hắn không có chút hứng thú nào mà tham gia loại hoạt động này, nếu như không phải có lời mời của thiếu nữ, hắn tuyệt đối sẽ không đi xem thi đấu, bây giờ chuyện đã xong, hắn đương nhiên sẽ không ở lại. Nhưng mà nếu như không xem thì hắn làm sao biết được ở Huyền Ất Sơn vậy mà ẩn giấu một lão gia gia phế vật muốn làm nhân vật chính, mặc dù nhân vật chính này còn chưa quật khởi đã bị hắn một tay đập chết, nhưng cuối cùng tận mắt chứng kiến "Không ai mãi mãi hèn" trong truyền thuyết kia, chỉ tiếc "Thiếu niên" này mãi cũng chẳng còn cơ hội để trưởng thành nữa. Lắc đầu, Tần Giác lấy Linh Cơ ra, chuẩn bị nhìn xem những chuyện xảy ra gần đây ở Nam cảnh. Không nghĩ tới vừa mở ra giao diện tìm kiếm, liền thấy mấy tiêu đề bắt mắt hiện ra: "Cấp báo! Đại quân Tử Linh tộc đánh tới, đã phá liên tiếp mười sáu tòa thành trì, cũng tuyên chiến với bốn đại tông môn!" "Đã qua ba trăm năm, vì sao Tử Linh tộc lại ngóc đầu trởi lại?" "Gặp phải vây công của Tử Linh tộc, Vân Hải Các thất bại thảm bại, Các chủ bỏ mình." "..." Không nhìn cũng biết, ngay mấy ngày Huyền Ất Sơn tổ chức thi đấu sơn môn này, Tử Linh tộc đã suất lĩnh đại quân đánh vào Nam cảnh, ở khu vực gần Tây cảnh chiếm được một vùng lãnh thổ rộng lớn, thậm chí có tất cả mười thế lực lớn nhỏ bị bọn hắn san bằng. Tiêu đề không đáng chú ý trước đó, trong nháy mắt trở thành hiện thực. Mọi người đều biết, khu vực giao nhau giữa Nam cảnh và Tây cảnh linh khí vốn đã khô kiệt, tài nguyên thiếu thốn, bởi vậy có rất ít võ giả cao giai, những thế lực võ đạo ở nơi đó cơ bản đều là những võ đạo nằm ở tầng dưới chót, thậm chí ngay cả Huyền Ất Sơn cũng không bằng, làm gì có thể là đối thủ của đại quân Tử Linh tộc được. Ngay cả Vân Hải Các này có thế lực gần với sáu đại gia tộc, lại bị đại quân Tử Linh tộc vây công đến không hoàn thủ được, hủy diệt thảm hại. Còn có người nói, Tử Linh tộc ba trăm năm trước từ ba bộ lạc lớn biến thành năm bộ lạc lớn, có được năm vị cường giả Truyền Kỳ cảnh, đánh đâu thắng đó, thực lực ngang với bốn đại tông môn! Nhất thời, lòng người bàng hoàng, hoảng sợ vô cùng. Ai cũng biết Tử Linh tộc sẽ một đường xuôi nam, đem trọn Nam cảnh chiếm đoạt. Chuyện đã đến nước này, bốn đại tông môn hiển nhiên không có khả năng lại ngồi yên không quan tâm đến, dù sao ba trăm năm trước chính là bọn hắn liên hợp trục xuất Tử Linh tộc ra khỏi Nam cảnh, lần này Tử Linh tộc ngóc đầu trở lại, tuyên chiến với bọn hắn, bọn hắn sao có thể lùi bước? Về chuyện tranh đoạt Diêu Quang thành, chỉ có thể tạm thời buông xuống trước. Căn cứ tin tức báo đến, bốn đại tông môn đã phái cường giả tiến về chỗ giao nhau giữ hai cảnh để nghênh chiến, trong đó Phong Lôi Tông bởi vì khoảng cách tương đối gần nên đã dẫn đầu. Mà Phong Lôi Tông quả không hổ là một trong bốn đại tông môn, cho dù những năm gần đây có chút suy sụp, nhưng vẫn có thể đánh Tử Linh tộc bại lui, thậm chí thành công chém giết một tên cường giả Tử linh tộc cấp bậc Chí Tôn cảnh. Tin tức được truyền ra, sĩ khí võ giả của Nam cảnh chấn động lớn, mà thanh thế của Phong Lôi Tông bởi vậy mà tăng vọt, Dường như siêu việt cả Thiên Cơ Tông. Ba đại tông môn còn lại thấy thế, liền biết rõ đây là cơ hội tốt để tăng lên uy thế, lập tức tăng tốc độ, không thể chờ đợi được mà muốn cùng đại quân Tử Linh tộc triển khai chiến đấu. Thời gian ba trăm năm qua đi, bốn đại tông môn lại lần nữa liên thủ đối kháng Tử Linh tộc, trở thành chủ đề hot nhất mấy chục năm qua, mỗi ngày đều có vô số võ giả theo dõi, dường như khiến cho Linh Mạng muốn nghẽn.. Truyện Truyện Teen Cũng có một ít võ giả có thực lực không tầm thường tự nguyện gia nhập liên quân, lao tới hoang dã, chống lại Tử Linh tộc. Chỉ sợ Tử Linh tộc sao cũng không thể ngờ được, lúc bọn hắn tiến công vậy mà để võ giả nhân tộc vốn dĩ tan rã như vụn cát trong nháy mắt tập hợp lại, trở nên đoàn kết hơn. Đây cũng là chỗ mị lực của nhân tộc. Cho dù Tử Linh tộc đã từ ba bộ lạc lớn biến thành năm bộ lạc lớn, nhưng bốn đại tông môn bây giờ cũng không còn là bốn đại tông môn của ba trăm năm trước, cho dù là Phong Lôi Tông đang suy sụp, cũng chỉ là tướng đối với ba tông khác, nhưng so với ba trăm năm trước chỉ có mạnh hơn chứ không hề yếu. Thời đại tại tiến bộ, võ đạo cũng là như thế, loại kia cổ cường nay yếu tình huống chỉ hội xuất hiện tại trong tiểu thuyết, trừ phi nửa đường có đại biến gì đó, dẫn đến đoạn tuyệt truyền thừa, nếu không cơ bản không có loại chuyện này xảy ra. Tần Giác nhìn tin tức mới nhất, quả nhiên, Tử Linh tộc bị bốn đại tông môn cùng rất nhiều võ giả đánh vào rất nhanh liền tan đàn xẻ nghé, vừa mới chiếm được lãnh thổ không bao lâu lại cấp tốc rút lại. Tin chắc không lâu nữa thì có thể trục xuất Tử Linh tộc ra khỏi Nam cảnh một lần nữa, hơn nữa vì để phòng ngừa ngộ nhỡ, lần này bốn đại tông môn rất có thể sẽ trực tiếp tiêu diệt hết. "Xem ra không cần ta xuất thủ rồi." Ngửa đầu uống một hớp rượu, Tần Giác vui mừng nói, lại có thể an tâm nằm ở trong nhà không cần phải đi đâu hết. Kỳ thật loại chuyện này Tần Giác vốn cũng không muốn quản nhiều, hắn cũng không phải là siêu nhân, nhất định phải đi cứu vớt thế giới. Nhưng nếu như Tử Linh tộc thật sự thống trị Nam cảnh, như vậy Huyền Ất Sơn khẳng định cũng trốn không thoát. May mà có bốn đại tông môn đứng ở phía trước, đã giảm bớt không ít phiền phức cho Tần Giác. "Phong Lôi Tông..." Nhắc đến Phong Lôi Tông, Tần Giác nghĩ đến trước tiên là Thánh nữ dung mạo tuyệt mỹ, vóc người nóng bỏng kia, nghe nói nàng chỉ còn nữa bước nữa sẽ đạt được Chí Tôn cảnh, lần này hẳn là sẽ theo cường giả của Phong Lôi Tông cùng đi tới nơi hoang dã đối kháng với Tử Linh tộc. Nghĩ tới đây, Tần Giác cầm bầu rượu lên, phát hiện bên trong đã rỗng tuếch, lại nhìn nhẫn trữ vật, bên trong rượu còn lại cũng không nhiều, thế là quyết định đi hầm rượu của Bạch Nghiệp lấy thêm ra. Duỗi lưng một cái, Tần Giác đứng lên tảng đá xanh, đi về phía hầm rượu. Đúng lúc này, một con chim bay qua đỉnh đầu Tần Giác cướp đi. Phốc chít chít. Tần Giác khẽ động thân ảnh, nguy hiểm mà tránh thoát khỏi phân từ trên trời rớt xuống. Phốc chít chít. Phốc chít chít. Con chim đi đường rất xa, giống như không khống chế được mông của mình, không ngừng thả phân xuống dưới, cho đến khi biến mất ở chân trời. Tần Giác trợn mắt hốc mồm, đây là giống loài gì? Tần Giác không khỏi nhớ tới Bạch Nghiệp, chẳng lẽ là do hắn giở trò quỷ? Hắn vậy mà muốn hạ thủ với những động vật nhỏ?
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải. Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]