Chừng một trăm người lục tục kéo nhau xuống kho của Thần Tiễn, càn quét hết một lượt. Diệp Sảng cùng Tinh Tinh mang theo hai cái rương đi sang U Linh dọc theo trụ kim loại.
“A Ngân, nhìn biểu tình của mi… hình như ta đã làm chuyện gì không đúng?” – Tinh Tinh hỏi.
Diệp Sảng nhìn mặt biển. Nữ quý tộc quả nhiên bị bỏ vào một chiếc thuyền cao su con con, lênh đênh trên mặt biển, gặp mấy đầu sóng lớn liền suýt bị lật, tình trạng có chút bi thảm.
Diệp Sảng trầm giọng nói: “Thực ra tàu trưởng nói không sai. Không nên phóng thích cô ta!”
Tinh Tinh trợn tròn hai mắt: “A Ngân, mi không bị sao đó chứ?”
Diệp Sảng cười cười: “Trên lý thuyết mà nói, mi làm không sai!”
Tinh Tinh nghi ngờ, nhìn Diệp Sảng chằm chằm: “Vậy trên thực tế thì sao?”
“Trên thực tế, nếu cô gái này thực sự may mắn được cứu vớt, cô ta rất có thể sẽ đem vị trí của chúng ta bán đi. Hiện tại Anh và Đức không phải chỉ phái đi một vài chiến tàu mà là cả hạm đội. Một khi hạm đội đó đuổi kịp, kẻ phải chết chính là chúng ta!”
Sắc mặt Tinh Tinh thay đổi: “Ý mi là chúng ta nên giết cô ta?”
Diệp Sảng không nói gì, nhưng biểu tình là đồng tình không thể sai.
“A Ngân, mi cũng không phải không biết, ta không có ngu đến mức không biết phải trái. Nhưng phải giết người tay không tấc sắt thế này, ta thật sự… thật sự không xuống tay nổi. Thật vất vả mới luyện được
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441514/chuong-263.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.