Bão táp vẫn còn tiếp tục, nhưng chiến đấu đã chấm dứt. Khắp con tàu Thần Tiễn toàn là thi thể, trên biển cũng trôi không ít xác. Tất cả mọi người ba chân bốn cẳng đi bới thi. Về phần xác chết trôi, cũng chỉ có thể để bọn họ nước chảy bèo trôi.
Súng Cơ cả người toàn máu. Hắn chẳng những giết được nhiều nhất mà còn là người bị thương nặng nhất.
Bây giờ Tinh Tinh cũng đã bắt đầu chịu phục đối với mãnh nhân này, nhỏ giọng gọi: “Tàu trưởng…”
“Không sao!” – Súng Cơ phất phất tay, hô to về phía U Linh: “Nhìn đủ chưa? Đủ rồi thì ra đây!”
Ta Là Tiểu Tam cùng Cờ Lê mang theo thùng dụng cụ, thẳng một đường chạy chậm qua. Đánh trận thì không tới phiên họ, nhưng muốn giải quyết tốt hậu sự thì phải dựa hoàn toàn vào bọn họ.
Cờ Lê báo cáo: “Tàu của chúng ta tổn hại 15.6%, vận chuyển thì không thành vấn đề, nhưng phải cần một tiếng rưỡi mới có thể sửa xong!”
Súng Cơ gật gật đầu. Ta Là Tiểu Tam nói: “Chúng ta mất 4 chiến sĩ, 1 nguyên tố sư, 1 bác sĩ, 3 thương thủ, tổng cộng hi sinh mất 9 huynh đệ tỷ muội! Các tiểu đội trưởng không chết người nào, tạm thời không có thay đổi gì.”
Súng Cơ nói: “Xác định thân phận bọn họ, nếu chúng ta có thể còn sống trở về thì hãy chuẩn bị cho bọn họ mỗi người một phần bồi thường: trang bị nguyên bộ sáo trang tinh anh cấp 25 và 1000 tín dụng. Nếu bọn họ cần cái khác thì để bọn họ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/vo-dich-hac-thuong/2441512/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.